“Ở cùng với người biết lễ nghĩa con tất nhiên sẽ lễ nghĩa, nhưng nóichuyện với người không biết lễ nghĩa thì con cần lễ nghĩa làm gì? Cóphải mẹ hồ đồ rồi hay không!” Lâm Mẫn bất mãn phản bác lời nói của MộMinh Lệ, làm cho Mộ Minh Lệ tức tới xanh mặt, sau đó bà ta mới chỉ vàoNinh Vân Hoan:
”Loại người như cô xứng đáng để tôi đối xử lễnghĩa hay sao? Ninh tiểu thư, tôi nghe nói cô đã bị bắt cóc, hơn nữa còn bị tên tiểu sắc phôi Đông Phương Ngạo Thế bắt cóc có đúng haykhông?Trên đảo xảy ra chuyện gì tôi nghĩ tự bản thân cô biết, hiện naycô đã không xứng làm nàng dâu của Tiểu Cửu nhà tôi nữa rồi, cô nên biếtcái gì gọi là môn đăng hộ đối, cho dù cô muốn làm cô bé lọ lem, trướctiên cô cũng phải có xuất thân tốt thì mới được..........”
”Conđiên rồi à?” Mộ Minh Lệ sắc mặt xanh trắng, hận con gái cứ mãi nói vềchuyện này, không khỏi đứng lên kéo bà ta, Lâm Mẫn vẫn luôn được ngườikhác sủng ái thành quen, bà ta là con gái duy nhất tại nhà mẹ đẻ, vì cómình bà ta là nữ nên được trân quý vô cùng, mấy người anh trai cũng sủng bà ta.
Sau khi lấy chồng mặc dù Lan Tú đối với bà ta tuy khôngphải là nghe lời răm rắp, nhưng cũng sủng ái bà ta vô cùng, có khi nàobị tức giận như thời gian gần đây đâu, bà ta đã sớm không nhịn được, đợi đến ngày hôm nay mới bùng phát đã là quá nhẫn nhịn rồi.
Bà tahất tay của Mộ Minh Lệ ra, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2513098/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.