“Ba, sao vậy, lẽ nàocon về ba không vui hay sao?” Nói được mấy câu, Ninh Vân Hoan nhìn dángvẻ mệt mỏi của ba Ninh, hai bên tóc trên thái dương lại có thêm nhiềutóc bạc, thấy ông không có ý chủ động nói ra, Ninh Vân Hoan nhịn khôngđược phải mở miệng hỏi:“Hay là gần đây sức khỏe ba không tốt?” 
Vừa nói tới vấn đề này, ba Ninh càng cau mày hơn, ngay cả mẹ Ninh cũng khóchịu, bộ dáng vô cùng mệt mỏi: “Bình thường ba con có chỗ nào khôngthoải mái đâu, chính là bị người ta cố ý làm cho không thoải mái! Chỉ là ba con mong con không phải lo lắng về những chuyện này, nên mới khôngnhắc tới.” 
Bây giờ ba Ninh đã nghỉ hưu, công ty đã giao cho LanLăng Yến quản lí, theo lí mà nói thì cuộc sống của ông và mẹ Ninh phảinhàn nhã vui vẻ mới đúng, cô đã kết hôn rồi, gần đây không có chuyện gìđể cho ông phải lo lắng, điều duy nhất mà ông bận lòng, cũng chỉ có Ninh Vân Thành thôi. 
Nghĩ tới đây, Ninh Vân Hoan cảm thấy phiền chán, gần đây ba mẹ của Lan Lăng Yến tới, ba Lan còn tốt, Lâm Mẫn lại khôngthích cô, cô cũng sắp quên mất phiền toái Ninh Vân Thành này rồi, lúcnày trở về nhìn thấy bộ dáng của ba Ninh, nghĩ tới Ninh Vân Thành làm cô không khỏi nghĩ tới Cố Doanh Tích, sắc mặt vô cùng khó coi. 
Quảnhiên, mẹ Ninh than thở rồi nói: “Con gái Cố gia đã bỏ đứa bé rồi, nhưng đứa bé cũng nhiều tháng rồi.............” Mẹ Ninh kể lể, nước mắtcũng rớt xuống: 
”Anh trai con không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2513059/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.