Mộ Minh Lệ kéo tay Ninh Vân Hoan vỗ nhẹ, nhìn thấy tay cô có dấu răng lậptức sắc mặt có chút khó coi nhìn thoáng qua Mộ phu nhân:
“Ta cảmthấy nên dạy dỗ lại Cẩn Ngôn thật cẩn thận, tuy rằng bây giờ nó khônghiểu chuyện, nhưng cũng phải biết một ít quy củ, một đứa bé bảy tám tuổi cũng không gặp ai cũng cắn như thế, con xem cánh tay này, cắn thànhdáng vẻ như thế còn gì nữa?”
Tiếng nói của Mộ Minh Lệ ở Mộ giarất có phân lượng, hơn nữa bà lại gả cho người không tầm thường, ngườiMộ gia muốn bà dạy dỗ họ còn không kịp, sao dám đắc tội với bà chứ, tuytrong lòng Mộ phu nhân bất mãn tiểu bối như cô nhưng trước mặt lại bị vì trưởng bối này giáo huấn, đành phải cắn răng nhẫn nhịn xuống, nhỏ giọng nhận lỗi:
“Bác, quay về con sẽ dạy lại nó.”
“Dạy quy củcho tốt vào, nếu không được, đưa đến chỗ Lâm Sâm đi, là chú họ, khẳngđịnh nó sẽ dạy bảo Cẩn Ngôn tử tế, ta cảm thấy không có vấn đề gì, đềudo các con nuông chiều, nâng niu nó quá nên mới xảy ra vấn đề này.”Trước tiên, Mộ Minh Lệ giáo huấn Mộ phu nhân hai câu, sau khi xả giậncho Ninh Vân Hoan xong, mới cười nói: “Con đừng so đo với nó, chuyệnnày, bà ngoại sẽ làm chủ cho con, hai ngày này đừng để miệng vết thươngdính nước, ta cho người đến xem, chắc chắn sẽ không để lại sẹo.”
Ninh Vân Hoan liên tục gật đầu, nhìn vài người Lâm gia phía trước, nhưnghiện tại cũng không vì Mộ Minh Lệ nói hai ba câu liền sinh ra hảo cảmvới bọn họ.
Người trong giới thượng lưu đều như thế, lời nói cóthể lừa gạt mười phần, cô cũng không muốn dễ tin vào lòng người như vậy, nên nói chuyện luôn hết sức cẩn thận. Mộ Minh Lệ thấy thái độ cô nhưvậy cũng không để ý, nói vài câu, ngược lại như lơ đãng hỏi:
“Đúng rồi Hoan Hoan, ta nghe tiểu Cửu nói vì con mà nó có xung đột với họ Cốnào đó, lần trước còn đụng phải Cẩn Ngôn, đúng không?”
Thân phậnCố Doanh Tích như thế nào những người này sao không điều tra rõ ràngchứ, chẳng qua vì ngốc tử nhà họ khó khăn lắm mới thích một cô gái, màkhông phải là một món đồ chơi hoặc lấy cha mẹ ra làm trò chơi cho hắn,hai vợ chồng Mộ Thiệu Hoa đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn rồi.
“Đúng vậy.” Không biết vì sao Mộ Minh Lệ đột nhiên lại hỏi đến chuyện của CốDoanh Tích. Nhưng Ninh Vân Hoan nghĩ vẫn nên thành thật trả lời, Mộ Minh Lệ dừng một lát rồi nói:
“Ta có thể hỏi vì sao cô ta lại đắc tội với con không?” Nói xong, Mộ Minh Lệ thấy dáng vẻ Ninh Vân Hoan kinhngạc, lại nói: “Cẩn Ngôn nhà chúng ta từng cứu cô ta, con có biết, CẩnNgôn không giống những đứa nhỏ khác, nếu đã xảy ra chuyện gì, chú Mộ vàdì Nhiếp của con nhất định sẽ vô cùng thương tâm.
Mộ Minh Lệ hoài nghi Cố Doanh Tích có dã tâm hay không, muốn cố ý tiếp cận Mộ Cẩn Ngôn.
Dù sao gia đình giống như bọn họ, không biết có bao nhiêu người chủ độngbước lên lấy lòng cầu này cầu nọ. Tuy rằng trước mắt nhìn Cố Doanh Tíchkhông giống cô gái có lòng như vậy. Nhưng gần đây ả ta vẫn tìm Mộ giavay hai mươi vạn. Điều này làm cho trong lòng Mộ phu nhân kinh ngạc, nếu chỉ là một số tiền cỏn con cũng không sao cả, xem như bỏ tiền mua mónđồ chơi cho con trai, nhưng nếu Cố Doanh Tích có tâm tư khác thì sao.Hơn nữa con của họ kính trọng ả như vậy, đến lúc đó Mộ gia lo sợ sẽkhiến Mộ Cẩn Ngôn bị thương.
Nghe rõ ý tứ của Mộ Minh Lệ, cũng rõ lý do bà đến nói chuyện với cô, trong lòng Ninh Vân Hoan khẽ động, nhịn không được nở nụ cười.
Đời trước quan hệ của Cố Doanh Tích và Mộ Cẩn Ngôn không phải là anh hùng cứu mỹ nhân, ngược lại vì ở yến hội,mọi người bí mật khi dễ Mộ gia nhị công tử thì Cố Doanh Tích xem khôngvừa mắt, bảo vệ hắn như một đứa em trai. Ngược lại ả bị chỉnh đến vôcùng chật vật.
Trong một khắc đó, Mộ Cẩn Ngôn liền để ả tronglòng, lúc nào cũng chú ý đến ả, thậm chí sau này khi ả bị mấy người đànông khác ức hiếp, vì giúp ả mà không tiếc bại lộ thực lực của mình sớmnhư vậy. Cuối cùng có thể trở thành một trong số những người đàn ông của ả, tình cảm của Mộ Cẩn Ngôn đối với Cố Doanh Tích phức tạp nhất, màngười này cũng vô cùng khó chơi.
Đời này Ninh Vân Hoan không theo kịch bản kiếp trước, nguyên nhân Cố Doanh Tích gặp Mộ nhị công tử lầnđầu cũng bắt đầu thay đổi, rất nhiều việc dường như đã thay đổi. Đờitrước, vì Cố Doanh Tích biết hai người Ninh Vân Thành và Tạ Trác Doãnnên mới có cơ hội đặt chân vào thế giới mà ả chưa từng bước vào, sau này biết thêm ba người nữa, được họ giới thiệu, rồi tiến vào xã hội thượnglưu, cuối cùng gặp được Mộ Cẩn Ngôn, vì Mộ Cẩn Ngôn có quan hệ với Lâmgia nên biết được Lan Lăng Yến, từ đó chỉ một lòng hướng về anh.
Nhưng mà lần này Cố Doanh Tích đã biết Lan Lăng Yến trước rồi, rồi sau đó vìcó quan hệ với Lan Lăng Yến mà gặp Mộ Cẩn Ngôn, những người mấu chốttrong đó vẫn chưa xuất hiện.
Trừ hai anh em đang ở nước ngoài ra, mặt khác còn có một người Anh ở Brooklyn chỉ nghe tên hắn mà chưa baogiờ thấy mặt, nhưng bây giờ Mộ Cẩn Ngôn khéo thế nào lại gặp Cố DoanhTích trước.
Cho dù số mệnh đã định họ là tình yêu, Ninh Vân Hoannghĩ, bản thân cô phải khiến hắn thất bại, mặc kệ có thể tách tình yêucủa Cố Doanh Tích và Mộ Cẩn Ngôn ra hay không, ít nhất cũng làm chongười Mộ gia biết rõ ngọn nguồn, không nên giống kiếp trước họ đều không hề phòng bị Mộ Cẩn Ngôn, cuối cùng khiến Mộ Cẩn Ngôn trở thành ngườichiến thắng cuối cùng của Mộ gia, không những tiếp thu toàn bộ Mộ gia,cuối cùng còn trở thành hậu thuẫn cường đại của Cố Doanh Tích.
Kiếp này nếu không làm bạn với Cố Doanh Tích, lại vì Lan Lăng Yến, Cố DoanhTích chắc chắn sẽ hận cô, Ninh Vân Hoan cảm thấy bản thân nên làm một ít chuẩn bị trước đã.
Nghĩ vậy, cô dừng một hồi lâu, sắc mặt của đám người Mộ Minh Lệ đã dần ảm đạm, Ninh Vân Hoan mới thở dài nói:
“Đúng ra ba mẹ đã từng dạy không nói xấu sau lưng người khác, nhưng trưởngbối có chuyện, con cũng không dám không nói. Chuyện khác của vị Cố họctỷ này thì con không biết, nhưng đối với phương diện đàn ông, chị ta cóphương pháp rất đặc biệt, không chỉ dụ dỗ anh hai con cam nguyện cùngsống cùng chết với chị ta, hơn nữa còn vô cùng cuồng dại chị ta. Connghe Cửu ca từng nói, Mộ nhị công tử đã cứu chị ta, bản thân con vì Cửuca, nên mới nhắc nhở Mộ phu nhân ngài một câu, trăm ngàn lần phải trôngcoi hai vị công tử thật cẩn thận.”
Ninh Vân Hoan nói đến đây, đưa vết thương trên tay lên môi khẽ thổi: “Con nghĩ vừa nãy Mộ nhị công tửbiết con có thù oán với chị ta, nên mới đến trút giận thay chị ta.”
Nói xong, biểu tình Mộ phu nhân có chút xấu hổ, đồng thời vẻ mặt cũng hoàinghi, nhưng bà ta tin con trai bị ngốc, bất mãn khi Ninh Vân Hoan nhâncơ hội cáo trạng con mình, miễn cưỡng nở nụ cười:
“Chỉ sợ con suy nghĩ nhiều rồi? Tính cách Cẩn Ngôn của chúng ta từ nhỏ đã không tốt,sao có thể cố ý trút giận thay cô ta được?” Hơn nữa Cố Doanh Tích là thứ gì, có tư cách gì khiến con mình trút giận thay.
Khóe mắt nhìnthấy ở cửa hình vòm treo chúc mừng hôn lễ có một thanh niên thân hìnhcao lớn dựa lưng vào vách tường hút thuốc lá, bỗng nhiên Ninh Vân Hoannở nụ cười, cố ý đề cao âm thanh, giả vờ giật mình:
“Cái gì? Mộphu nhân nói như thế? Con nghĩ có người cố ý hãm hại sau lưng nhị côngtử đó! Con thấy nhị công tử rất tốt mà, nói chuyện trật tự rõ ràng, ánhmắt thanh chính, vừa rồi không làm chuyện gì khác thường, do người bênngoài hiểu lầm hắn, sau lưng nói vài câu, có thể tìm ra được vài ngườiđể làm chứng cho chuyện này không?
Ninh Vân Hoan không trực tiếpnói Mộ Cẩn Ngôn giả ngu, dù sao qua nhiều năm như vậy, hắn chịu đựng lâu đến thế, bị người cười nhạo khi dễ nhiều năm, mặc kệ thủ đoạn giả ngucủa Mộ Cẩn Ngôn như thế nào, tóm lại khả năng nhẫn nại của hắn thật sựkinh người. Người Mộ gia không hề nghi ngờ chuyện hắn bị ngốc, nếu cônói trắng ra, không chỉ khiến Mộ Cẩn Ngôn càng thêm phòng bị với cô màsau lưng còn muốn hạ độc thủ, chắc chắn người Mộ gia sẽ không tin tưởnglời cô nói, chỉ nghĩ cô cố ý cười nhạo Mộ Cẩn Ngôn mà thôi.
Đối với người thông minh, chỉ cần nói một chút là đủ, ngược lại nói nhiều quá cũng không tốt.
Hơn nữa Ninh Vân Hoan tin tưởng, lời nói vừa nãy của cô cố ý muốn Mộ CẩnChi nghe được, nếu anh ta thực sự có ý nghĩ như vậy, khẳng định sẽ hoàinghi rồi đi điều tra Mộ Cẩn Ngôn, bất kể như thế nào, chỉ cần anh ta cốtình đi thăm dò, dù Mộ Cẩn Ngôn có cẩn thận đến đâu cũng sẽ lộ ra một ít dấu vết, chỉ cần anh ta có phòng bị, sẽ gắt gao nhìn chòng chọc Mộ CẩnNgôn, cả đời này Mộ Cẩn Chi sẽ không dễ sụp đổ, nếu Mộ Cẩn Ngôn muốnđược như đời trước, cuối cùng còn tùy ý đến chỉnh cô, cũng không dễ dàng vậy đâu!
Nghĩ đến đời trước Mộ Cẩn Ngôn và Bruce Green giam lỏng cô ở nước ngoài không cho phép về nước, sau đó còn chế nhạo và uy hiếp, Ninh Vân Hoan lập tức nở nụ cười lạnh.
“Con nói cũng đúng.” Mộphu nhân nhìn Ninh Vân Hoan thuận mắt hơn nhiều, bất kể ra sao, chuyệncon thứ là kẻ ngốc luôn khiến mọi người cười nhạo Mộ gia, bà ta cũng rất hận khi người ta nhắc đến chuyện con thứ của mình, nhưng bây giờ NinhVân Hoan luôn nói con bà ta không ngốc, cũng giải thích rõ hành vi củaMộ Cẩn Ngôn khiến trong lòng Mộ phu nhân thoải mái không ít, ánh mắtcũng không giống như lúc nãy, nói chuyện với cô trở nên nhu hòa hơn mộtchút.
Ninh Vân Hoan cười cười, ngược lại cảm thấy mắt những người này đều mù hết rồi phải không, hay vì Mộ Cẩn Ngôn là nam chủ của cuốnthịt văn này, chuyện hắn giả ngu là ngụy trang bình thường của hắn, mặckệ hắn giả kém như thế nào, cũng không ai phát hiện được!
Mộtngười bị cho là kẻ ngốc, nhưng chưa bao giờ chảy nước miếng lại chưa ănbùn đất, càng không làm chuyện đần độn, quá lắm đôi lúc cố ý phản ứngchậm vài nhịp nói vài lời ngốc nghếch, như vậy có thể lừa hết mọi ngườiluôn rồi ư! Những người khôn như khỉ này, đều bị Mộ Cẩn Ngôn lừa gạt,thậm chí Mộ Cẩn Chi được xưng là ngôi sao mới trên bầu trời chính trịcũng bị hắn giam lỏng ở nước ngoài hết nửa cuộc đời, kiếp trước đầu óccủa những này đến cùng là bị sao vậy?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]