Ánh mắt Lan Lăng Yến bén nhọn, một đôi mày kiếm chau lên, trong lòng LâmThiến hoảng hốt, liền khóc “Oa” lên một tiếng: “Chị Liễu Yên…” 
Cô gái sắc mặt khó coi đứng bên cạnh miễn cưỡng cười cười, từ từ đưa tay ra sau gáy, ở chỗ nút áo phía sau đưa tay duỗi vào cổ, từ bên trong móc ra một cái vòng bạch kim, trên mặt treo một cái túi tinh xảo. Liễu Yênmở túi, mới từ từ lấy ra một đồ vật tạo hình tinh xảo, trông giống nhưđiện thoại di động thu nhỏ, nắm chặt trong tay sau đó mới không cam lòng đưa cho Lan Lăng Yến: 
“Anh Cửu…” 
Lan Lăng Yến cũng không liếc cô ta dù chỉ là một cái, chán ghét nhìn Lâm Thiến một chút: “Đồ đạc của tôi, thế nhưng cũng dám tùy ý lấy đưa chongười khác, về sau cách xa tôi một chút, không cần phải xuất hiện trướcmặt tôi, nếu không tôi chém hai tay cô!” 
Lúc này Lâm Thiến đã sớm bị dọa đến mặt không còn cắt máu. Cô ta biết rõ Lan Lăng Yến đối với em họ như cô luôn là sắc mặt không chút thay đổi,nhưng đối với một cô gái nhà quyền quý như cô ta mà nói, có một ngườianh họ dáng dấp tốt mà lại có xuất thân bất phàm như vậy lại là một việc rất có thể diện, cô ta rất muốn đến gần Lan Lăng Yến, nhưng anh vẫnluôn đối xử với người em họ này rất nhàn nhạt, không có ngờ tới một ngày anh cũng gần gũi với một người phụ nữ như vậy, trong lòng Lâm Thiếnkhông thể diễn tả được là có mùi vị gì. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2513013/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.