Ninh Vân Hoan ngồi trong phòng khách nhìn thấy sắc mặt Cố Thiếu Đào trắngbệch trong màn hình trên tường thì nhịn không được bật cười. Khuôn mặtCố Thiếu Đào trên màn hình vô cùng rõ nét, không chỉ là vẻ mặt ngay cảthần sắc hoảng sợ trong mắt hắn cũng thấy rõ. 
“Trong lòng thấy thoải mái?” 
Lan Lăng Yến tự hâm nóng sữa đưa cho cô. Còn anh cầm ly trái cây cụng ly với cô, sau đó mới ngồi bên cạnh cô. Hai người giống như xem phim, nhìn lúc đầu Cố Thiếu Đào hăng hái sau đó thì như tro tàn. 
“Cứ như vậy sao có thể hả giận. Hắn còn muốn kiếm người vũ nhục em đó.” 
Ninh Vân Hoan nói xong thì nhấp một hớp sữa, cô cười vui vẻ. 
“Em sắp nghỉ học rồi, vừa vặn dùng bọn họ để giết thời gian.” 
Lan Lăng Yến nhìn thấy bộ dáng tươi cười đáng yêu của cô nhịn không được lau vết sữa còn dính trên môi cô, rồi đưa ngón tay vào miệng liếm, nhìn thấy mặt cô đỏ hồng, anh cười theo trêu chọc. 
“Nghỉ, em muốn đi Italy không?” 
Mùa đông ở Đế Đô vô cùng lạnh lẽo, chẳng bằng ra nước ngoài ở hai thángnhưng Ninh Vân Hoan không đành lòng bỏ lại ba mẹ Ninh. Cô có chuyện cầnphải làm, đó là nhằm vào Ninh Vân Thành. Nếu Ninh Vân Thành gặp chuyệnkhông may mà cô không có bên cạnh ba mẹ Ninh thì sợ có chuyện không tốt. 
Nghĩ vậy, Ninh Vân Hoan lắc đầu; 
“Sau này còn nhiều thời gian, lần này chúng ta không đi được không?” 
Hiếm khi cô làm nũng, hơn nữa cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2513002/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.