Lúc người ngoài thinhau nghị luận về cô, đám người Lưu Tấn Quân còn phối hợp với lời nóicủa người khác, bày ra bộ dáng bọn họ luôn bị cô bức hại nhưng vẫn cốnén vì trọng tình trọng nghĩa, mặc dù hiện tại Ninh Vân Hoan đã trùngsinh, tất cả mọi chuyện vẫn chưa phát sinh, nhưng hiện nay nghĩ lại, vẫn cảm thấy ghê tởm tới mức buồn nôn.
Muốn cô lấy tiền đi nuôidưỡng những con sói mắt trắng đó, Ninh Vân Hoan thà đem tiền vứt xuốngsông còn hơn, ít nhất còn nghe thấy tiếng động khi tiền rơi xuống, sẽkhông làm hại tới bản thân cô, nếu trợ giúp những kẻ vong ân phụ nghĩakia, còn không bằng nuôi chó nó còn trung thành với cô hơn!
Cũngbởi vì vậy, đám người Lưu Tấn Quân đeo bám một thời gian, Ninh Vân Hoankhông những không mềm lòng, ngược lại nhìn bọn họ động một chút là quỳxuống xin tiền, trong lòng liền nhịn không được cơn tức cứ thế xông lên.
”Chính là mấy người kia, làm cho em phiền thành bộ dáng như thế này?” Lan Lăng Yến đã sớm nhìn thấy những dị thường gần đây của cô gái này, nhưng anhvẫn bất động thanh sắc, đợi Ninh Vân Hoan mở miệng nói với anh.
Cô đã thừa nhận anh là chồng của cô, đã sớm nói với ba Ninh mẹ Ninh chuyện hai người đã đăng ký kết hôn, nhưng cô vẫn luôn giấu diếm mọi chuyệntrong lòng, không muốn nói ra với anh.
Lan Lăng Yến vẫn luôn đợicô mở lời, nhưng cuối cùng nhìn thấy vẻ mặt của cô ngày càng phiền não,cô ấy vẫn cứ nhẫn nhịn, bản thân anh đành phải nhận thua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2512978/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.