“Không cần đâu, chỉlà những người không quan trọng, rất nhanh liền rời đi thôi.” Cô cũngkhông hỏi chuyện tại sao cô ta lại chơi chung với Phó Viện, Ninh VânHoan cười gật đầu, vốn cho rằng Lý Phán Phán sẽ quay người rời đi, aingờ cô ta lại cầm túi xách, đứng ở một bên muốn đợi Ninh Vân Hoan.
Hai người cũng không phải bạn thân khuê mật gì, tác phong của cô ta làm cho Ninh Vân Hoan cảm thấy có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền khôngnghĩ tới nữa, chỉ quay đầu lại nói với Ninh Vân Thành:
”Có tiền không? Không có tiền còn giả bộ làm gì?”
Sắc mặt Ninh Vân Thành đỏ gay gắt, nhìn Lý Phán Phán vừa mới mở lời nói hộNinh Vân Hoan, biểu tình có chút bất thiện: “Ai biết được cô nói là thật hay giả?”
”Không có bản lĩnh trả tiền còn bày ra bộ mặt sưng xỉa cho ai xem? Tôi cảnh cáo chị Cố Doanh Tích, tôi cho chị thời gian mộttuần để trả tiền, nếu không đừng trách tôi không khách khí với chị!”Ninh Vân Hoan uy hiếp Cố Doanh Tích một hồi, sau đó không thèm quản biểu tình của ả ta ra sao, đang muốn quay người rời đi, Cố Doanh Tích liềnvội vàng tiến lên trước kéo cô lại: “Chuyện của chị thì thôi không nóitới nữa, nhưng mấy người thanh thiếu niên này em làm thế nào? Họ đangđợi tiền của em để đi học đó.”
”Họ là ai? Có quan hệ gì tới tôi?” Ngoài dự liệu của mọi người, Ninh Vân Hoan mở miệng liền cự tuyệt không muốn cho tiền.
Lưu Tấn Quân đợi người nhất thời có chút gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2512975/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.