Chương trước
Chương sau
“Chị nợ tôi năm ngàn năm trăm vạn, chị đừng có quỵt nợ!” Ninh Vân Hoan nhấn mạnh lại cho Cố Doanh Tích nghe, rồi mới đứng lên.

Cố Doanh Tích lúc này mới có chút hốt hoảng, vội vàng nói: “Cái gì năm ngàn năm trăm vạn, tôi không rõ.............”

”Điện thoại, còn có túi sách.” Ninh Vân Hoan chỉ vào đồ, cười lạnh nói: “Chị định quỵt nợ đấy à.”

”Tôi không phải là người như vậy!” Cố Doanh Tích vội vàng lắc đầu, nước mắtliền chảy xuống má, theo động tác lắc đầu của ả mà những giọt nước mắtbay tung tóe: “Nhưng, nhưng dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà bắt tôiđền nhiều tiền như vậy.........”

”Cô có ý kiến gì sao?” Lan Lăng Yến không muốn nói chuyện với Cố Doanh Tích, nhưng nhìn thấy dáng vẻnghiêng ngả không đứng đắn của ả, Ninh Vân Hoan lại có ý muốn ả ta bồithường tiền, cho nên anh cố gắng nhẫn nhịn không muốn đâm cho ả ta hainhát dao, nhướng nhướng mày nói một câu như vậy.

Vừa nhìn thấyanh là cả người Cố Doanh Tích liền lâm vào tình trạng mơ hồ, vội vànglắc đầu, Tô Doanh vừa nhìn thấy vậy, vội vàng cho người lấy giấy bút vàcon dấu tới, đưa cho Cố Doanh Tích ký tên vào trước, lại đóng dấu vântay của ả lên, lúc này mới đưa giấy cho Ninh Vân Hoan, ý của ông chínhlà muốn cô thích viết thế nào thì viết thế ấy.

Làm xong nhữngchuyện này, Lan Lăng Yến kéo Ninh Vân Hoan muốn rời đi: “ Lan Hoảng vàLan Lộ, hai người đưa tên phế vật này về Tần gia, thuận tiện nói với lão già họ Tần, nếu như nuôi chó thì phải xích lại cho cẩn thận, phòng ngừa có ngày bị người ta bắt đi làm thịt.”

Tô Doanh nghe thấy suýtnữa cắn đứt lưỡi: “Dù gì cũng là trợ thủ hàng đầu của Lý gia, mà Lý giakia vẫn luôn tôn trọng ông ngoại của cháu, chí ít cũng phải nể mặt họmột chút chứ.”

Lan Lăng Yến cũng không thèm nhìn ông, kéo Ninh Vân Hoan rời đi.

Những sinh viên ở xung quanh theo phản xạ tránh ra nhường một lối đi cho anh, rất nhiều bạn học nam nhẹ giọng lẩm bẩm: “Quá kiêu ngạo, quá cừ.............”

Đánh đập thái tử của Tần gia, còn đưa người ta vềnhà để lăng mạ người ta, hành động như vậy làm rất nhiều nam sinh sinhra cảm giác sùng bái đối với Lan Lăng Yến, mà các nữ sinh lại đố kỵ vàghen tỵ với Ninh Vân Hoan.

Lý Phán Phán che miệng, nhìn Tần Dật đang co quắp thành một khối ở dưới tàng cây, có chút lo sợ nói: “Đợi chút...............”

Nể tình cô ta vừa mới cho mình mượn điện thoại, Ninh Vân Hoan nghĩ tớinhững chuyện mình trải qua ở kiếp trước và những chuyện vừa mới xảy ra,không nhịn được mở lời nói một câu nhắc nhở cô gái đơn thuần này: “LýPhán Phán, cô vẫn nên cẩn thận đối với bạn khuê phòng của cô một chút,hình như tôi nhìn thấy Phó Viện cùng vị hôn phu của cô ngấm ngầm gặp mặt sau lưng cô.”

Thực ra cô không chính mắt nhìn thấy chuyện này,nhưng Ninh Vân Hoan nhìn thấy dáng vẻ mắt qua mày lại của Phó Viện vàTần Dật lúc vừa rồi, đoán rằng cho dù bây giờ bọn họ chưa có gian tìnhgì, nhưng sau này nhất định sẽ thông đồng cấu kết với nhau, mà cho dùbây giờ Tần Dật chưa qua lại với Phó Viện, hắn ta sớm muộn gì cũng sẽ ởcùng một chỗ với Cố Doanh Tích thôi, từ việc Cố Doanh Tích quyến rũ đànông bị lêch quỹ đạo vốn có, nhưng cuối cùng cũng gian díu với Ninh VânThành, nên cô biết những chuyện kiểu này, không sớm thì muộn cũng sẽ xảy ra.

Ninh Vân Hoan vẫn là có chút hảo cảm đối với cô gái đơnthuần nhà họ Lý, cho nên nhắc nhở cô ta một câu, nhìn vẻ mặt của cô tacó chút đờ đẫn ngớ ra, lúc này mới quay người rời đi cùng Lan Lăng Yến.

Lan Lăng Yến đưa cô tới xe, vừa mới lên xe, hai bảo tiêu đã trở về ngồi ởtrước xe đưa thuốc cao cho Lan Lăng Yến, Lan Lăng Yến mở nắp lấy mộtchút thuốc bôi lên khuôn mặt đỏ tấy của cô, nhìn thấy dáng vẻ đỡ tay của cô, khóe môi mím thành một đường, biểu tình có chút nghiêm khắc:

”Nhịn một chút!” Nói xong lời này, Lan Lăng Yến một tay đỡ cánh tay mềm nhũnbị rũ xuống của cô, dùng sức nâng lên trên, Ninh Vân Hoan chỉ nghe thấytiếng xương cốt kêu khẽ, liền cảm thấy đau đớn kịch liệt, cả người chảymồ hôi lạnh ngã vào lòng Lan Lăng Yến, cắn môi kêu rên lên một tiếng.

”Tần gia.” Tay Lan Lăng Yến nhẹ nhàng xoa xoa cổ tay của cô, vẻ mặt âm trầmnói ra hai từ Tần gia, lúc này mới nhắm mắt cúi đầu đặt cằm lên đỉnh đầu của cô, không nói gì nữa.

Sau khi gọi điện hỏi rõ bệnh viện mà ba Ninh đang nằm, xe liền chạy thẳng tới đó.

Bởi vì sự việc hỗn loạn ở trường lúc vừa rồi, lúc đến bệnh viện đã là hơnba tiếng sau, vốn Ninh Vân Hoan muốn đi thăm ba trước, nhưng Lan LăngYến làm sao có thể theo ý cô được, trực tiếp đưa cô đi bó bột tay trướcrồi nói. Mặc dù xương cổ tay của cô đã được anh chỉnh lại đúng vị trí,nhưng dù sao vẫn là bị thương tới xương cốt, phải nẹp cố định một thờigian, tránh việc lưu lại di chứng.

Thái độ của anh rất kiênquyết, Ninh Vân Hoan chỉ có thể chấp nhận. Người khám tay cho cô lại làông Đường lần trước bắt mạch cho cô, Ninh Vân Hoan nghĩ tới thái độ củaLan Lăng Yến khi anh gọi đi vài cuộc điện thoại lúc trên xe, liền cảmthấy có chút kinh ngạc.

”Không được đụng tới miệng vết thươngtrong hai ngày, phải cố định lại xương, để tránh sau này dễ bị trật khớp tay.” Ông Đường lấy thanh nẹp tự tay bao lại cánh tay cho cô, thời tiết rất nóng nên cũng không bọc quá dày, chỉ là sau khi cố định xong liềnlấy băng vải làm dây đỡ trước ngực cho cô, lúc này mới vừa ý cắt đứtbăng gạc: “Được rồi.”

Lan Lăng Yến gật đầu, dặn dò người ở phíasau: “Mấy người ở lại viết lại những điều cần kiêng kị, Ông Đường, ôngcũng kê thêm vài đơn thuốc kết hợp với đồ ăn cho cô ấy.”

Ôngđường tất nhiên là đồng ý, cười nói: “Đó là điều tất nhiên, lần trướchai người xuất ngoại, bây giờ có lẽ là sinh con rồi chứ? Lần trước tháng tuổi của thai nhi hơi nhỏ, cũng không bắt mạch ra là nam hay nữ, ôngngoại của cậu lại tỏ ra bí mật, thế nào cũng không nói ra.”

LanLăng Yến chỉ nhếch khóe miệng lên một chút, lộ ra đường cong nhẹ khicười, không phát ra tiếng, Ông Đường cũng không có biện pháp đối vớianh, cười cười lắc đầu, cũng không hỏi nữa. Nhưng ngược lại Ninh VânHoan lại đỏ mặt ngượng ngùng, có chút không dám ngẩng đầu lên.

Sau khi thu thập hết đồ, mấy người mới đi thẳng tới phòng bệnh của ba Ninh.

Tòa bệnh viện này là bệnh viện lớn nhất ở thủ đô, phòng bệnh của ba Ninhngay gần phòng lễ tân, thang máy đi lên tầng 17 rẽ vào là tới, ba Ninh ở phòng đơn, lúc này mẹ Ninh đang cúi người thu dọn đồ đạc, người nằmtrên giường lại đối mặt với cửa sổ nhìn ra bên ngoài, ở ngoài cửa khôngnhìn thấy khuôn mặt của ông.

”Ba.” Ninh Vân Hoan gõ cửa, haingười ở trong phòng mới đồng loạt quay đầu lại, mẹ Ninh nhìn thấy congái tới, vội vàng đặt đồ trong tay xuống vẫy tay với cô, Ninh Vân Hoanchỉ dùng một tay nên không tiện mở cửa, Lan Lăng Yến giơ tay ra mở cửathay cô, ý muốn cùng đi vào với cô. Ninh Vân Hoan nghĩ tới vừa rồi người ta đã giúp đỡ mình, lúc này mà qua cầu rút ván trở mặt cũng quá nhanhđi, lại thêm tính cách của Lan Cửu một khi đã xác đinh chuyện gì, khôngphải cô cứ cự tuyệt là được, vì thế bất đắc dĩ chấp nhận ý tứ mở cửathay của anh.

Ba Ninh nhìn thấy người đàn ông ở bên cạnh con gái, khuôn mặt liền thể hiện rõ sự kinh ngạc, ngay cả mẹ Ninh cũng có chútngớ ra, vội vàng đứng dậy đi tới cửa, cười gượng nói:

”Hoan Hoan, đây là.............”

Cô sợ để Lan Lăng Yến tự giới thiệu anh sẽ tiết lộ quan hệ của hai người,nên Ninh Vân Hoan vội vàng nói: “Ba, mẹ, đây là bạn trai của con, LanLăng Yến.”

Cảm nhận thấy ánh mắt của Lan Lăng Yến khi anh cúi đầu nhìn đỉnh đầu cô, Ninh Vân Hoan cảm thấy căng thẳng, ngẩng đầu nhìn anh với ánh mắt cầu khẩn, nhìn thấy Lan Lăng Yến không mở miệng, lúc nàymới thở phào nhẹ nhõm.

”Bạn trai?” Mẹ Ninh có chút kinh ngạc nhìn con gái, bà không ngờ rằng đứa con gái ngoan hiền nghe lời trong mắt bà đã có bạn trai, ba Ninh liền nghĩ ngay tới Lan Cửu ca mà lần trước CốDoanh Tích nhắc tới, sắc mặt có chút khó coi: “Tay của con làm sao vậy?”

Vừa rồi Ninh Vân Hoan dẫn bạn trai tới, mẹ Ninh chỉ lo kinh ngạc nhìn anh,quên mất chuyện hỏi thăm về cánh tay của cô, lúc này nghe thấy ba Ninhmở miệng, mới vội vàng tiến lên, xem xét cánh tay bị nẹp lại của cô,cũng không dám đụng vào, chỉ lo lắng hỏi:

”Đúng vậy, tay của con bị làm sao vậy?”

”Không sao ạ, chỉ bị ngã một cái, vừa rồi đã đi khám rồi. Đúng rồi ba, lần này ba bị làm sao mà phải nhập viện thế ạ?” Ninh Vân Hoan không nhắc tớichuyện tay bị thương nữa, chính là sợ ba Ninh sẽ bị tức chết khi nghethấy cô bị người khác đánh, thấy ba không hỏi về Lan Lăng Yến, ngược lại lại hỏi về cánh tay của mình, cô biết ba quan tâm mình, trong lòng liền cảm thấy ấm áp, lúc này mới đi tới chỗ ba Ninh, ngồi trên chiếc ghế dựa đặt ở cạnh gường.

”Còn không phải vì anh trai của con.” Mẹ Ninhnói tới đây, tức giận vô cùng, nhưng nhìn thấy Lan Lăng Yến ở bên cạnh,kiềm chế không mở miệng mắng nhiếc, lại cười nói: “ Lan tiên sinh mờingồi, để cậu chê cười rồi.”

Mẹ Ninh mặc dù có chút cảm thấy bấtngờ đối với việc con gái tự mình quen biết bạn trai, nhưng cũng khôngquá tức giận về chuyện này, bà và ba Ninh đều không phải là người cổ hủ, trong lòng mặc dù hi vọng Ninh Vân Hoan có thể gả vào gia đình danhgiá, nhưng chủ yếu vẫn phải xem xét thái độ của cô, nếu như cô thích,cho dù đối phương có kém một chút, cho dù Ninh gia không quá giàu có,nhưng tốt xấu gì cũng có chút tiền, có thể cho con gái một nửa số tiền,cũng đủ để cô sống bình thản qua ngày.

Cho nên lúc này mẹ Ninhmới có sắc mặt tốt, tái độ cũng khách khí, nhưng ngữ điệu cũng không quá thân thiết. Biểu tình của Lan Lăng Yến không hề thay đổi, dù sao bâygiờ Ninh Vân Hoan cũng là người của anh, giấy chứng nhận kết hôn cũnglấy rồi, con cũng sinh rồi, muốn chạy cũng không thoát, theo điều trathì mẹ vợ cũng không phải người phụ nữ chanh chua vô lý, muốn để ba mẹvợ chấp nhận cũng không phải chuyện khó.

”Ninh Vân Thành? Anh talàm sao?” Lúc này Ninh Vân Hoan cũng không để ý tới chuyện dẫn Lan LăngYến tới trước mặt ba mẹ nữa, ngược lại khi nghe thấy cái tên Ninh VânThành, liền có chút kinh ngạc: “Con vừa rời trường lúc nãy còn chạm mặtCố Doanh Tích, chính chị ta lôi kéo giữ con ở lại một lúc, nếu không thì con đã tới sớm rồi.”

Vì sợ ba Ninh và mẹ Ninh sẽ bị Ninh VânThành dỗ ngọt mà chấp nhận Cố Doanh Tích, lúc này Ninh Vân Hoan tấtnhiên là nhân cơ hội lại tố cáo Cố Doanh Tích, quả nhiên ba Ninh nghexong liền thay đổi sắc mặt, người trang nghiêm nghiêm túc như ông, không dễ gì làm ra hành động thất lễ với người khác, nhưng lúc này nghe thấycái tên Cố Doanh Tích, trên mặt liền lộ rõ vẻ chán ghét: “Có phải cô tađẩy con hay không? Tên súc sinh Ninh Vân Thành, người tốt tìm đâu chẳngthấy, lại cố tình muốn cô ta.”

”Được rồi được rồi, huyết áp củaông vừa mới ổn định, đừng tức giận nữa.” mẹ Ninh nhìn thấy bộ dáng mặtđỏ tía tai của chồng, vội vàng khuyên hai câu: “Có chuyện gì từ từ nói,nếu như tức giận mà sinh bệnh, tôi biết làm sao đây?”

Ninh gia do ba Ninh chống đỡ, nếu như ông ngã xuống, cả nhà liền gặp họa theo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.