Dịch & biên: NguyetNhi 
Vừa rồi Cố Doanh Tích kêu đến khàn cả giọng nhưng cũng không có ai đáp lại lời nói của cô ta, ngược lại người ta căn bản còn không có đem cô ta để vào trong mắt, giống như Cố Doanh Tích là không khí vậy, ngay cả Lan Lăng Yến cũng xem nhẹ sự tồn tại của cô ta, vẻ mặt của anh khi lướt qua chỗ cô ta đang đứng rất là lạnh nhạt. Cố Doanh Tích bị người đàn ông trong lòng cứ như thế không thèm liếc nhìn bản thân lấy một cái, cô ta có cảm giác bản thân giống như đang đứng trước mặt công chúng vậy, lần đầu tiên bị Tạ Trác Doãn lột sạch đồ đè trên cỏ thì khi đó trong lòng cô ta luôn cảm thấy xấu hổ và sợ hãi, sắc mặt lúc đầu vốn đỏ bừng vì gặp được người đàn ông trong lòng, nhưng đến cuối cùng lại trở nên trắng bệch, khóe miệng còn không ngừng giật giật, bộ dáng không thể nào tin được, trong mắt lộ rõ sự đau đớn, cả người không ngừng run rẩy, thân thể cứng ngắc được Tống Thanh Vân ôm vào trong lòng, lúc này mới có thể miễn cưỡng đứng thẳng người. 
"Anh, vì cái gì mà anh lại đối xử với em như vậy......” 
Lúc này Lan Lăng Yến mới thản nhiên quay đầu lại nhìn cô ta một cái, trong mắt không có phiền chán, cũng không có thương tiếc, chỗ khác thường chính là anh quá bình tĩnh hay có thể nói là quá lạnh lùng, hai người bọn họ cũng không thân thuộc đến mức cô ta có thể gọi anh như vậy, bộ dáng giống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2512901/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.