Dịch & biên: NguyetNhi
“Học muội, không biết chị đã làm sai cái gì, tại sao em cứ muốn đối đầu với chị?” Cố Doanh Tích nghe cô nói như vậy, trong mắt vốn đã đọng lại hơi nước lập tức hóa thành nước mắt ào ào chảy xuống, vốn đã mang hào quang nữ chủ bây giờ gương mặt khi khóc lại như hoa lê đái vũ, vừa nhìn liền làm cho người ta có cảm giác muốn bảo vệ.
Ninh Vân Hoan không biết nên nói gì, cô ngẩng đầu lên, bộ dáng có chút khó hiểu hỏi lại: “Rốt cuộc tôi đã làm sai cái gì? Tại sao ngay cả đi WC cũng đều bị người rình coi vậy?”
“Không có, chị không có......” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Doanh Tích lập tức đỏ bừng lên, cô ta liều mạng lắc đầu phủ nhận, một đôi tay bất an nắm lấy tà váy của mình, một bên lại vặn vẹo hai chân lại, làm thành tư thế muốn té úp xuống dưới: “Chị không phải muốn rình coi em, học muội, chị, chị......” Thật ra Cố Doanh Tích muốn nói Ninh Vân Hoan đưa những tấm ảnh chụp được trước kia cho cô ta, nhưng nghĩ lại cô ta và Tạ Trác Doãn ở trên bãi cỏ trong trường làm ra loại chuyện đó, Cố Doanh Tích ngại ngùng không dám mở miệng nói ra, vì vậy sắc mặt càng đỏ bừng hơn, lắp ba lắp bắp không nói ra được lờ nào.
“Nếu chị không có việc gì muốn nói với tôi, vậy thì về sau làm ơn đừng có bám theo tôi nữa.” Ninh Vân Hoan nói xong lời này, khóe mắt run rẩy chuẩn bị đi ra ngoài, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2512889/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.