*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hết.
Hết thật rồi.
Em đã chết. Giống hệt như ý nguyện ban đầu.
....
Nhưng tại sao thế giới không có em, ta lại cảm thấy trống vắng đến lạ kỳ.
Ta bỗng nhận ra mọi ganh ghét của bản thân, đã tan biến theo ngọn lửa hung tàn ta dành tặng để kết thúc mạng sống của em.
....
Em từng nói ta là người em yêu thương nhất. Ta cũng đã tin.
Cho đến khi Nam Cung Lãnh Dạ xuất hiện.
Ánh mắt của em vốn không thuộc về riêng ai nay chỉ nhìn hắn. Chỉ nhìn riêng mình hắn.
Trái tim của em vốn không hề đập mạnh vì ai. Nay chỉ lạc nhịp vì hắn.
Em có biết ta tức giận đến mức nào hay không?
Có bao giờ em chịu hiểu nếu em an an ổn ổn sống bên cạnh ta em sẽ mãi được an toàn?
Thà em cứ yên lặng để bản thân chìm trong sự đố kỵ đau đớn của ta, có lẽ em sẽ không bao giờ bị ta làm tổn thương cả.
.....
Chính vì tâm của em đã thuộc về kẻ khác, nên ta sẽ giết em.
......
Mạt thế đã đến được 3 năm. Ta đã quen với cuộc sống hoàn toàn cô độc.
Cho đến khi ta cảm nhận được khí tức của em xuất hiện.
Dù đã lang bạt đến nơi rất xa nhưng ta vẫn điên cuồng tìm kiếm, điên cuồng lần theo hơi thở của em.
Lúc tìm được, thì những điều ta nhìn thấy chỉ còn là ánh sáng màu xanh như hàng vạn con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu-duoc-chuyen-kiep/561859/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.