Màn hình ký ức tĩnh lặng đến đáng sợ.
Diệp An ngây người nhìn Vĩnh Cơ nằm giữa vũng máu hoa lệ như vườn bỉ ngạn. Vĩnh Cơ chết, bà ấy thi triển ấn chú và chết ngay trước mắt cô, thế nhưng bấy lâu nay cô lại tưởng bà chết một mình trong căn phòng trắng lạnh lùng, chết trong cô đơn không chồng và con cái ở bên.
Hoá ra chính bà là người phong ấn ký ức của cô, chính bà lại là người tự bạo gây cho Diệp An kia mảnh ký ức hỗn loạn kinh hoàng, khiến cô ấy quá hoảng sợ mà tự động chuyển ký ức đó thành ký ức chết. Sự nhiễu loạn của bùa chú tác động lên tinh thần của Diệp An khiến cô cứ ngỡ những lời trăn chối của bà là nói với cô ngày hôm trước, hôm sau cô đến đã thấy bà không còn hơi thở nữa rồi. Cô hét ầm lên kinh hoảng mới khiến các y bác sĩ biết chuyện gì đang xảy ra trong phòng bệnh của Vĩnh Cơ mà báo ngay cho Diệp Vĩnh Thành.
Lúc ông đến đó thấy cô trong tình trạng mất khống chế cảm xúc cho nên sau này cũng chẳng bao giờ dám nhắc lại sợ cô đau lòng. Đến Diệp Vĩnh Thành cũng chẳng bao giờ muốn nhớ đến sự kiện đau lòng đó nữa.
Hiểu lầm cứ nối tiếp hiểu lầm mới khiến gia đình này càng lúc càng xa nhau như vậy cho đến lúc Cố Minh Tuyền xuyên qua.
Cô đứng đó không cử động thật lâu. Nghĩ về gia đình trước của mình. Tại cô mà cha biến thành tang thi. Tại cô mà mẹ cùng đường phải lên giường với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu-duoc-chuyen-kiep/561830/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.