Diệp Hoa vẫn tiếp tục duy trì gương mặt điệu bộ đó một lúc, mới nở nụ cười chua xót “Em chỉlà đứa con không được Diệp gia công nhận. Nếu không có Diệp An có lẽem...”
Ngừng một lúc, cô ta chậm chạp ngẩng đầu nhìn thẳng vàomắt của Triệu Lâm khiến hắn hơi sửng sốt một chút. Cô ta tiếp lời “ AnhTriệu Lâm. Mong anh từ nay về sau hãy luôn đối tốt với chị, yêu thươngchị. Về phần em, dù có bị cả Diệp gia quay lưng, dù cả đời không tìmđược một tình yêu có người sẵn lòng che chở, chỉ cần chị Diệp An sốngtốt. Em đã rất hài lòng rồi.”Phụ họa theo đó là nở một nụ cười đầy thỏamãn như thể cô ta đang nguyện làm chuyện xấu để nâng Diệp An lên vậy.
Triệu Lâm thực xúc động trước cô gái nhỏ tâm tư thuần khiết này. Hắn vươn tay nắm hờ vài ngón tay của Diệp Hoa đang để ở tách trà ôn nhu bảo “DiệpHoa, đừng lo lắng gì cả. Em chỉ cần sống thật vui vẻ khoái hoạt thôi.Tất cả đã có anh lo”
Diệp Hoa nở nụ cười nhẹ biểu hiện sự tín nhiệm và vui mừng. Sau đó không ngừng nhỏ nhẹ nói cảm ơn Triệu Lâm.
Kiếp trước Diệp Hoa đã dùng chính chiêu này để từ từ triệt để thu phục tâmTriệu Lâm và đẩy Diệp An vào con đường không lối thoát. Triệu Lâm cứ dần mù quáng trong tình yêu của Diệp Hoa mà quên mất rằng. Mọi hành độngcủa Diệp An hắn biết, đều do các sự việc của Diệp Hoa kể lại.
Một cô gái sở hữu mái tóc ngắn ôm cổ nhuộm light thời thượng, ánh mắt hơixếch xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu-duoc-chuyen-kiep/561804/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.