Tại thư phòng của Diệp gia có hai bóng dáng đang yên tĩnh tự làm công việccủa mình. Diệp Vĩnh Thành ngồi trên bàn xử lý văn kiện do hai con traigửi về, thỉnh thoảng trong không gian vang lên tiếng lật giấy, tiếng bút viết và những cuộc gọi ngắn.
Diệp An nhẹ nhàng tựa vào cửa sổlật từng trang với tốc độ trung bình 10 phút xong một quyển sách. Tốc độ nhanh chóng đó hơi chút không hợp với sự lắng đọng nơi đây. Có vẻ côcũng gần xem xong các tư liệu mình cần rồi. Cái danh thiên tài đứng nhất toàn thành phố C kiếp trước đâu phải để đó trưng bày.
Diệp VĩnhThành nhìn thấy sách từng chút chất đống dưới chân con gái không khỏilắc đầu bảo “ Tiểu An, con xem nhanh như vậy liệu có ghi nhớ được gìkhông a. Nãy giờ cha thấy con đọc cũng phải được 17 cuốn sách lịch sử,địa lý, khoa học và chính trị rồi.” Tuy vậy không khó để nhận ra giọngnói kia có bao nhiêu ôn nhu cùng cẩn trọng thăm dò. Lúc này Diệp VĩnhThành thực sự vui mừng. Niềm vui còn lớn hơn cả khi Diệp thị ký xong hợp đồng cả mấy Tỷ USD nữa. Con gái cưng ông sủng ái mà lớn lên nay đã chịu nói chuyện với ông rồi. Còn con bé đã chịu tha thứ cho ông hay chưachắc phải để một thời gian nữa ông mới dám hỏi. Ông sợ mình làm gì quáđáng Diệp An sẽ lại cách xa ông như lúc trước vô cùng.
Diệp Annghe câu hỏi của cha mình, dừng việc đọc lại ngẩng đầu lên cười cười“Cha à ngài không biết con gái độc nhất này của ngài rất thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu-duoc-chuyen-kiep/263099/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.