Buổi tối Tống Đại Trụ trở về vừa nói mới biết được con của Lý Thiết Thạch sinh bệnh, suốt đêm ngày hôm qua đưa đến trấn trên khám, tuy nhiên hôm nay Lý Thiết Thạch trở về mượn tiền từng nhà để chữa bệnh cho đứa nhỏ, người trong thôn đều sống không được tốt, cho nên cũng không giúp được.
Trương Ninh vừa nghe tình huống này, nói: “Đại Trụ ca, phiền toái ngươi giúp đỡ lại đi một chuyến, mang 50 đồng tiền qua cho bọn hắn trước để trị bệnh cho đứa nhỏ, nó còn nhỏ như vậy không thể chậm trễ được.”
Tống Đại Trụ vừa nghe, “Nghe bọn hắn nói nhà Lý Thiết Thạch không có cái gì để kiếm thêm thu nhập cả, tiền này bọn họ không nhất định có thể trả.”
“Chuyện này trước đừng quan tâm, đứa nhỏ quan trọng.” Trương Ninh sắc mặt nghiêm túc, đứa nhỏ kia nàng từng gặp qua, nhỏ như vậy, nếu như chậm trễ, hậu quả liền rất nghiêm trọng.
Tống Đại Trụ thấy nàng như vậy, cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng cầm tiền lại đi một chuyến lên trấn trên.
Buổi tối Tống gia ăn cơm chiều, Tống Đại Trụ lại đến đây một chuyến, nói là bệnh viện trấn trên đã tự chủ trị liệu cho đứa nhỏ, lại nói may mắn tiền đưa sớm, bằng không liền chậm trễ.
Nghe được đưa tới kịp thời, Trương Ninh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ngày hôm sau, lò gạch liền chính thức khởi công.
Tống lão đầu đốt pháo, Tống mẫu cùng Tống Xuân Lan cùng nhau phát kẹo cho các thôn dân tới xem náo nhiệt, mọi người vô cùng náo nhiệt, nhìn lửa của lò gạch bốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nong-thon-hao-tuc-phu/923612/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.