Tư Lăng trầm mặc dựa vào vách núi mà ngồi xuống, hắn cảnh giác nhìn chằmchằm vào tiểu yêu thú màu đen đang bước từng bước ưu nhã chậm rãi đitới. Rõ ràng nhìn có vẻ giống như một con thú nhỏ nhắn yếu ớt, là yêuthú non không chút lực sát thương, nhưng lại làm cho hắn sởn tóc gáy.Loại cảm giác cực kỳ đau đớn khi linh hồn bị cắn nuốt trong trí nhớ kialàm toàn thân hắn căng thẳng. 
Nay hắn đã bị thương thậtnặng, tu vi lại thấp, không cách gì tránh được con yêu thú này. Nếu nólại lần nữa thôn phệ linh hồn mình, phỏng chừng lần này khó chạy thoátđược. Hơn nữa hắn cũng không cho rằng mình có thể chống lại con yêu thúmà cả Hỏa Viêm báo cấp 8 cũng có thể dễ dàng giết chết này, cho dù nóbây giờ nhìn giống con thú con, lại không thể so cùng những con yêu thúcon bình thường được. 
Đương nhiên, lý trí rõ ràng biết bảnthân không địch lại, nhưng trên tình cảm lại không tiếp nhận được rằnghắn phải cam chịu số phận. 
Tư Lăng nhìn như trầm tĩnh, kỳthật đã đang ngấm ngầm ngưng tụ hồn lực, cố gắng cấu kết với đốm sángtrắng ẩn nấp trong linh hồn kia. Lần trước chính là vòng ánh sáng trắngnày đã đuổi con yêu thú sắp sửa nuốt trọn linh hồn của hắn ra ngoài, cóthể thấy được nó hết sức không tầm thường. Nó vẫn lẳng lặng ẩn náu trong linh hồn của hắn, Tư Lăng tuy rằng còn chưa nghiên cứu ra nó có hại với mình hay không, nhưng hiện nay hắn chỉ có thể trông cậy vào đốm sángtrắng tin cậy cuối cùng này thôi. 
Yêu thú 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/99211/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.