Chương trước
Chương sau
Sau khi Tư Lăng rời khỏi Tiệm Thông thành phù, chậm rãi rẽ sang đấu trường ở thành Nam.
Hắn không phải đi tìm người thi đấu, mà là đến chỗ đó nhìn người ta đấu pháp, thuận tiện thu thập vài tin tức.
Thành Minh Hà có văn bản quy định rõ ràng không được sinh sự đấu pháp ở trong thành. Nếu như có đại thù sinh tử gì cần phải giải quyết, có thể đếnĐấu pháp trường ở thành Nam, chỉ cần giao 10 khối linh thạch là được.Đương nhiên, ngoại trừ thù hận sống chết ra, cũng có một vài người thuần túy chỉ là muốn đến so tài mà thôi. Mà bên ngoài đấu trường, cũng cósắp xếp các loại cá cược. Bình thường chỉ cần có đấu pháp, đều sẽ cóngười rảnh rỗi không có chuyện gì đến đánh cược; đương nhiên còn có mộtsố kẻ rảnh rỗi ngồi bên trong ghế khán giả chuyên môn uống trà cắn hạtdưa bình phẩm trận thi đấu.
Tư Lăng giao hai khối linh thạch trả phí vào sân, sau đó liền ngồi trên ghế khán giả quan sát một trậnso đấu trong đấu trường, coi như tích góp chút kinh nghiệm đối địch,cũng có chút giúp ích với tu hành.
Nhìn hết hai trận so đấu, Tư Lăng đột nhiên bị đối thoại của những người ở bàn bên cạnh hấp dẫn.
Cũng không phải cái gì đặc biệt, mà là đang đàm luận về việc bọn họ lần nàyđến dãy núi để làm nhiệm vụ, ở đó thu hoạch bao nhiêu linh thảo, chémgiết bao nhiêu yêu thú. Nói qua nói lại, đột nhiên nói đến chuyện kỳ lạgần đây của những yêu thú trong đó.
“Ta đoán chừng, nhấtđịnh là có chuyện gì xảy ra ở dãy núi Thập Vạn, những yêu thú kia có thể biết trước gì đó, mới có thể xao động như vậy.” Một người tu sĩ nói như thế.
“Ta phi, đám súc sinh chết tiệt kia! Gần đây cũngkhông biết ăn phải thứ mãnh dược gì, thấy người liền kết đàn kết lũ công kích, căn bản là không có lý trí gì cả. Tháng trước một đồng bạn của ta đã chết dưới sự công kích của một đám trâu sừng tê giác đó.” Lại một vị tu sĩ tức giận nói.
“Yêu thú khác thường như thế, chẳng lẽ là trong dãy núi Thập Vạn sinh ra Yêu Vương?”
Tại đại lục Thương Vũ, cái gọi là “Yêu vương” chính là chỉ yêu thú tu luyện đến Hóa Thần kỳ. Chỉ yêu thú tu luyện đến Hóa Thần kỳ thì mới có thểhóa thành hình người, được tôn là Yêu Vương. Bình thường nếu loại yêuthú này xuất thế, nhân tu cùng đẳng cấp căn bản không phải là đối thủcủa nó. Nếu Yêu vương kia tính tình không tốt, đi vào trong thành thịcủa nhân tu để đại tàn sát, đối với nhân tu mà nói tuyệt đối là đại nạn. Ở đại lục Thương Vũ, đã từng có trường hợp như vậy, được lịch sử đạilục Thương Vũ gọi là thời kỳ hỗn loạn yêu ma.
Lời này vừanói ra, người ở chỗ này đều trầm mặc một chút, sau đó có người ha hacười rộ lên: “Tây Cảnh chúng ta xưa nay linh khí mỏng manh, đâu thể nàocó yêu thú tu luyện thành yêu vương được chứ? Nói là Đại lục trung tâmxuất hiện Yêu Vương ta còn tin một chút. Bất quá những đại môn phái cùng các gia tộc ở Đại lục trung tâm cũng sẽ không cho phép chuyện này phátsinh.”
“Nói cũng phải.”
Rất nhanh, câu chuyện lại bị chuyển sang đề tài mới.
Tư Lăng lặng lẽ thu tập tin tức, cân nhắc một chút, quyết định qua vàingày nữa thì đến dãy núi Thập Vạn nhìn một chút. Tiến độ tu luyện hồnlực bây giờ của hắn đang ngưng trệ không tiến thêm được, nói không chừng ở nơi đó có thể tìm được cơ hội đột phá. Đương nhiên, còn có thể vừalịch lãm vừa giết yêu thú tìm linh thảo, cầm đi bán cũng thu được mộtkhoản lớn, cớ gì không làm chứ.
Bị tiền đập vào mắt, Tư Lăng ra quyết định, lập tức rời khỏi đấu trường, bước về phía nhà thuê.
Tư Lăng bế quan mười ngày, rốt cuộc lĩnh ngộ linh phù tứ phẩm, sau đó bắtđầu chế tác linh phù tứ phẩm. Tấm linh phù tứ phẩm lần trước mua tạitiệm Thông thành phù kia, đã bị hắn cầm đi làm thí nghiệm nhằm hiểu thấu đáo linh phù tứ phẩm, rốt cuộc hỏng mất. Thoắt cái mất một trăm khốilinh thạch làm cho hắn đau lòng muốn chết. Bất quá nghĩ đến bây giờ hắnđã biết chế tác linh phù tứ phẩm, liền bắt đầu cảm thấy cũng không đángtiếc đến vậy.
Tư Lăng lại tốn nửa tháng để chế tác 50 tấmlinh phù tứ phẩm, 10 tấm hồn phù tứ phẩm, rồi bắt đầu thu dọn đồ đạc đitới dãy núi Thập Vạn.
Tất nhiên, trước khi ra khỏi thành, Tư Lăng quẹo sang chỗ bán pháp khí ở dọc đường, cắn răng, dùng 4000 khốilinh thạch hạ phẩm mua một cái pháp khí phòng ngự, là một tấm ngọc bộicó hoa văn Long Phượng. Sau khi lấy máu nhận chủ, chỉ cần chủ nhân gặpnguy hiểm, ngọc bội Long Phượng không chỉ có thể chống đỡ, còn có thể mở ra một cái kết giới bảo hộ chủ nhân ở bên trong, chỉ cần liên tục rótlinh lực vào, nó liền có thể sử dụng liên tục; không giống một số phápkhí phòng ngự cấp thấp, có số lần sử dụng hạn chế.
Bất quá,4000 khối hạ phẩm vẫn là khiến lòng Tư Lăng đau đến liên tục co giật,chỉ có thể AQ an ủi rằng, thật ra thì mình vẫn thực tiết kiệm tiền. Ítnhất bởi vì phương thức tu luyện của bản thân khá đặc thù, bình thườngtu sĩ tu luyện sẽ cần linh đan nhưng hắn thì không cần thiết; xem như là giảm bớt một số lượng lớn linh thạch. Dù sao thì so với thứ pháp bảonày, linh đan càng tốn tiền nhiều hơn.
Tự an ủi như thế, tâm tình tốt hơn nhiều.
Dãy núi Thập Vạn ở phía Tây Bắc thành Minh Hà, nếu xuất phát từ Minh Hàthành, tu sĩ luyện khí kỳ ngự kiếm phi hành mất một ngày trời, Tư Lăngcó thần hành phù tự chế, ngược lại chỉ dùng nửa ngày đã đến.
Tư Lăng đứng tại chân dãy núi, nhìn thấy mấy toán tu sĩ tiến vào dãy núiThập Vạn, đa phần đều là tổ đội, loại 'hiệp khách đơn độc' giống hắn căn bản không có, cho nên những tu sĩ đi qua bên cạnh hắn đều tò mò nhìnhắn một cái. Nói cho cùng thì dãy núi Thập Vạn này là thế giới của yêuthú, Tây Cảnh linh khí mỏng manh, không chỉ nhân tu khá dũng mãnh, yêuthú lại càng thêm hung hãn, cho nên bình thường khi tu sĩ tiến vào dãynúi này đều sẽ lựa chọn tổ đội cùng người khác nhằm có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Tư Lăng kiếp trước làm một Quỷ Tu hướng thiện, sớmhình thành thói quen làm ''anh hùng cô độc'', đi tới cái thế giới tutiên chú trọng ''kẻ mạnh là vua'' này, bởi vì có bí mật, nên càng khôngdám quá thâm giao với người khác. Vậy nên, hắn tới thành Minh Hà lâu như vậy, vẫn không hề nghĩ tới việc giao thiệp với người ngoài.
Tư Lăng nhìn chăm chú vào dãy núi sững sững nhấp nhô phía trước, bầu trờixanh thẳm như nước, dãy núi xanh biếc, ngẫu nhiên có tiếng chim hót vang lên, thoạt nhìn không có gì khác biệt với dãy núi ở thế tục giới, chỉcó những người đi vào bên trong mới biết, bên dưới vẻ ngoài kia bình yên kia có bao nhiêu nguy hiểm.
Đúng lúc Tư Lăng quyết định tiến vào dãy núi Thập Vạn thì phía sau lại tới một đội nhân mã.
“Vị đạo hữu này, xin chờ một chút.” Một giọng nói tràn đầy năng lượng vang lên.
Tư Lăng cũng không để ý tới, đến khi một bóng người chắn trước mặt mình,mới phát hiện giọng nói vừa rồi là đang gọi mình, hơn nữa còn là ngườiđã từng gặp mặt một lần.
Đệ tử Thiên Tông phái - Liễu Thành Phong.
“Quả nhiên là cậu!” Liễu Thành Phong cao hứng nói, “Không trách được ta cứthấy bóng lưng của người này sao mà dễ nhìn đến vậy, cũng chỉ có mỹ nhân như cậu mới có bóng lưng đẹp mắt như vậy.”
Nghe ra hắn nóithì chỉ thuần túy là khen ngợi, cũng không mang ác ý gì, Tư Lăng cũngkhông tức giận, lạnh nhạt khách khí hỏi: “Liễu đạo hữu, có chuyện gìsao?”
“Cậu cũng muốn vào dãy núi Thập Vạn?” Liễu Thành Phong hỏi.
Tư Lăng gật đầu.
Liễu Thành Phong suy tính, nói: “À... Không bằng kết bạn đi cùng đi, cậu thấy được không? Cũng đỡ nguy hiểm một tí.”
Tư Lăng tuân theo trực giác cự tuyệt, hắn cũng không muốn kết bạn cùng đi, chỉ cảm thấy vậy rất phiền toái.
Lúc này, bạn đồng hành của Liễu Thành Phong cũng tới rồi, một thanh âm dịudàng vang lên: “Liễu sư đệ, là người quen sao?” Đợi khi Tư Lăng xoayngười lại thì ánh mắt của chủ nhân giọng nói kia lóe lên, lộ ra một nụcười cực kỳ dịu dàng, cười nói: “Thì ra là huynh.”
Người tới chính là Tô Hồng Phi, ở sau lưng nàng còn có mười tu sĩ luyện khí kỳ, đều mặc y phục của đệ tử Thiên Tông phái.
Tư Lăng gật đầu chào hỏi, vừa không thất lễ cũng không thân thiện, nhìn có chút lạnh nhạt hờ hững, làm cho mấy tu sĩ luyện khí kỳ của Thiên Tôngphái sinh lòng không vui, cảm thấy hắn quá kiêu căng. Tại Tây Cảnh, đốimặt với đệ tử nhập thất của chưởng môn Thiên Tông phái mà còn có thể bày ra bộ dạng kiêu căng, căn bản không có bao nhiêu người, lần này Tư Lăng vẫn theo thói quen cao cao tại thượng như cũ lập tức khiến đệ tử Tôngphái lòng sinh không vui.
“Sư tỷ, đệ đang muốn mời hắn cùng chúng ta tiến vào dãy núi Thập Vạn đấy.” Liễu Thành Phong nói.
Tô Hồng Phi hơi nhíu mày, không quá tán thành việc sư đệ mạo muội đề nghịnhư thế. Dẫu sao bọn họ chỉ có duyên gặp mặt một lần, đối phương là loại người nào đều không biết, mạo muội mời, sợ rằng sẽ mang đến nguy hiểmcho bọn họ. Bọn họ lần này đến dãy núi Thập Vạn, là dẫn mười sưđệ luyện khí kỳ tới lịch luyện (rèn luyện kinh nghiệm sống),cũng không cần xâm nhập đến những chỗ nguy hiểm của dãy núi, an toàn là trên hết,căn bản không cần kêu gọi người khác cùng nhau hành động .
Tư Lăng tự nhiên hiểu được ý tứ nhíu mày của Tô Hồng Phi, rất hợp ý hắn,lập tức nói: “Xin lỗi, tại hạ quen một thân một mình, đa tạ ý tốt củaLiễu đạo hữu.”
Nghe vậy, trên mặt Liễu Thành Phong lộ ra ýthất vọng, ngược lại Tô Hồng Phi không nhanh không chậm nói: “Nghe nóigần đây dãy núi Thập Vạn không quá yên ổn, đạo hữu một người đi vào cũng phải cẩn thận.”
Tư Lăng nhìn về phía nàng, thiếu nữ xinh đẹp vẫn là cười nhẹ nhàng, không lùi không tránh nghênh đón ánh mắt của hắn.
“Đa tạ thiện ý của Tô đạo hữu, tại hạ ghi nhớ trong lòng.”
Lại cùng bọn họ khách khí một phen, Tư Lăng dẫn đầu tiến vào dãy núi Thập Vạn.
Mãi đến khi bóng dáng của Tư Lăng biến mất, Tô Hồng Phi cùng Liễu Thành Phong mới dẫn dắt các sư đệ tiến vào.
Trên đường, Tô Hồng Phi hỏi: “Liễu sư đệ, vì sao đệ muốn bảo người nọ cùng chúng ta tiến dãy núi Thập Vạn?”
Liễu Thành Phong như có điều suy nghĩ, nhìn về phía trước, trả lời: “Chẳngbiết tại sao, đệ cứ luôn cảm thấy chuyến này của chúng ta sẽ không yênbình, phỏng chừng sẽ có chuyện phát sinh. Tuy rằng chúng ta mới gặpngười nọ hai lần, bất quá đệ luôn cảm thấy hắn không đơn giản, nói không chừng ở thời điểm mấu chốt có thể làm cho người ta ngạc nhiên.”
Nghe vậy, Tô Hồng Phi cũng không nói gì. Cùng thuận theo tu vi đề cao, tu sĩ cũng có trực giác của mình. Ở ngoài mặt Liễu Thành Phong có vẻ cà lơphất phơ, kỳ thật có được phản ứng trực giác của dã thú, nếu là hắn chorằng Tư Lăng không đơn giản, như vậy thật sự không đơn giản.
Tô Hồng Phi lại một lần nữa đặt người này ở trong lòng, sau đó trong lòngcó chút đáng tiếc, thế nhưng lại quên hỏi tên của đối phương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.