Tư Lăng đi theo Tư gia tộc trưởng rời khỏi thánh địa, sau đó đến một cái sân nhỏ.
Tư Lăng nhận ra cái chỗ này, là chỗ ở ban đầu của “Tư Lăng” tại Tư gia.
Tộc trưởng xoay người nhìn về phía Tư Lăng, ánh mắt nặng nề ngưng đọng, sau một lúc chỉ thở dài, thản nhiên nói: “Một tháng trước, ta đã xoá têncon khỏi Tư gia, con hiện tại đã không phải đệ tử của Tư gia bọn ta nữa, cho nên con cũng không cần ở lại cấm địa 10 năm.”
Tư Lăng trầm mặc.
Tình huống này hắn sớm đã dự liệu được. Nếu Nguyệt Thiên Dạ đã gây ra trậnnày mà Tư gia còn có thể làm như không có gì, vẫn đối với Tư Lăng nhưmọi khi thì ngay cả hắn cũng cảm thấy không có khả năng. Huống hồ, hiệntại hắn đã không phải là con cưng của trời trong Tư gia nữa, Tư gia từbỏ hắn cũng không tiếc. Nhưng mà Tư Lăng luôn cảm thấy trong lòng cóchút khó chịu. Hắn vừa mới đi tới thế giới này, còn chưa có làm gì, lạirơi vào kết cuộc này, thật không biết “Tư Lăng” trước kia rốt cuộc đãtạo cái nghiệt gì, mới có thể gặp gỡ cái cô Nguyệt Thiên Dạ đặc biệtgiỏi kéo thù hận này.
Sau một lúc, tộc trưởng không nói gì nữa, chỉ đơn giản bảo rằng: “Con đi đi.”
Tư Lăng ngập ngừng, hỏi: “Tộc trưởng, huynh trưởng của con, Tư Hàn, huynh ấy...”
Có vẻ cũng không nghĩ là hắn sẽ hỏi như thế, tộc trưởng hồi đáp: “Tư Hàn,hắn đã là đệ tử nhập thất của Thanh Ngọc chân quân ở Thiên Tông phái.”Trong giọng nói rõ ràng mang theo kiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/99205/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.