Chương trước
Chương sau
Phía sau cánh cổng trên bầu trời.

Làm một người tu tiên, nàng đã rất lâu mới thể nghiệm lại cảm giác trượt chân là như thế nào.

"Phốc oành" một tiếng, bọt nước bắn lên tung tóe, tu sĩ vốn lười biếng tựa vào bên bờ linh thụ ngủ gà ngủ gật giật mình tỉnh giấc, thò đầu nhìn xem. Phát hiện trong Bích Trì trong veo với sóng trào dập dờn là nữ tử quần áo màu xanh nhạt, hắn lập tức gật gật đầu, nghĩ lại có một nữ tu Hạ giới phi thăng lên đây. Không biết nữ tu này tư sắc thế nào, tương lai có thể vì sống không yên mà tự nguyện trở thành thị thiếp của một số đại năng nào đó hay không.

Đang nghĩ ngợi lung tung, đột nhiên một bóng đen phóng ra khỏi mặt nước, bọt nước trong lúc hắn phản ứng không kịp thì vẩy đầy mặt hắn. Sau đó  là một bóng người phóng ra, hắn lại tiếp tục bị tóe nước đầy mặt.

Tu sĩ kia lập tức nổi giận, lau đi bọt nước trên mặt, đang muốn mắng người thì đột nhiên thanh âm đột nhiên tắt ngóm.

"Giản Thanh, có phải có tu sĩ Hạ giới phi thăng lên đây không? Là Địa giới nào đến thế?"

Sau một lúc không nghe thấy tiếng vang, trong một dãy nhà gỗ nhỏ bên Bích Trì đi ra một nam tu mặc đạo bào xanh đen, vẻ mặt bực bội khó chịu, tầm mắt tùy ý quét qua chỗ Bích Trì. Hắn liền nhìn thấy một nữ tu mặc quần áo màu xanh nhạt đứng bên bờ Bích Trì, dáng người lòi lõm cân xứng, thon dài ôn nhu, tóc đen như mây xõa thẳng đến mắt cá chân, từng giọt bọt nước nhỏ xuống dưới ánh mặt trời lấp lánh lung linh.

Chỉ đơn giản là một bóng lưng, lại làm cho người ta giống như bị mê hoặc. Chờ khi người nọ nghe được thanh âm nghiêng đầu nhìn lại, nam tu kia cũng giống như đồng bạn của hắn, cũng dại ra.

Tư Lăng cảnh giác nhìn bọn họ, tiên linh lực trên người lưu chuyển một vòng, hơi nước liền bốc hơi. Nàng đầu tiên là nhìn chung quanh một vòng, phát hiện nơi này trừ một hồ nước, linh thụ bên cạnh hồ, cùng một nhà gỗ tinh xảo bên cạnh hồ thì cũng không có thứ khác. Ngoài hồ ngước, là một vùng đất xám xịt, nhìn như hoang mạc bao la lại như biển khơi mênh mang, cho người ta cảm giác hết sức kỳ quái.

Sau một lúc, Tư Lăng mặt không thay đổi đánh giá hai nam tu nhìn mình chằm chằm kia, linh thức tìm tòi, phát hiện hai người tu vi là Luyện Hư kỳ, một người là Luyện Hư trung kỳ, một người là Luyện Hư hậu kỳ. Tư Lăng quyết đoán lựa chọn nam tu lúc trước bị nàng quay đầu vẫy đầy nước vào mặt, hỏi: "Vị đạo hữu này, không biết nơi đây là nơi nào?"

Nam tu kia rốt cuộc phục hồi lại, không dám nhìn chằm chằm gương mặt này nữa, nói: "Vị đạo hữu này, nơi đây là Bích Trì, bình thường tu sĩ phi thăng từ Hạ giới lên khỏi Thiên Môn thì sẽ xuất hiện ở nơi này, chúng ta là người canh giữ Bích Trì, là đệ tử Giản gia được phái tới tiếp đón tu sĩ Hạ giới, ta gọi Giản Thanh, vị kia là sư huynh của ta, Giản Lệ."

Lý lịch tóm tắt?

Tư Lăng khóe miệng giật giật, nhưng cũng biết tình huống, lập tức khách khí thi lễ một cái, nói: "Hai vị đạo hữu tốt."

Kế tiếp, Tư Lăng từ chỗ hai người thủ hộ Bích Trì này mà biết được, cánh cổng không trung là nơi nối tiếp với Bích Trì của vùng đất Vô Hoang Thượng Giới, cho nên sau khi tu sĩ Hạ giới phi thăng thì đều sẽ xuất hiện tại Bích Trì trên Vùng Vô Hoang. Vùng Vô Hoang là một nơi nguy hiểm, trong không khí tràn đầy một loại năng lượng tàn bạo có thể làm hại thân thể tu sĩ. Với sức của tu sĩ thì cũng cực ít có người có thể bình an đi ra khỏi Vùng Vô Hoang. Vì phòng ngừa tu sĩ Hạ giới sau khi phi thăng, bởi không ai tiếp dẫn, hơn nữa trong lúc vô ý xông vào Vùng Vô Hoang mà mất mạng, cho nên lấy Bích Trì làm nơi ở, các nơi đều sẽ phái tu sĩ đến nơi này làm thủ hộ giả.

Người thủ hộ trừ phụ trách tiếp dẫn tu sĩ Hạ giới, còn phải giúp tu sĩ Hạ giới đăng ký thân phận, để biết bọn họ là ở Địa Giới nào phi thăng đi lên, quy về gia tộc nào, phân phát lệnh bài của gia tộc kia, cuối cùng liên hệ Phi Thiên thuyền cho tu sĩ, để Phi Thiên thuyền tới tiếp bọn họ rời khỏi Vùng Vô Hoang.

Mà Phi Thiên thuyền đến tiếp dẫn tu sĩ là chế tạo đặc thù, có thể cách ly năng lượng tàn bạo của Vùng Vô Hoang, chỉ có những phi thuyền kia mới có thể bình an vượt qua Vùng Vô Hoang. Cái giải thích này khiến Tư Lăng bỏ ý định tự mình rời đi, vẫn là ngoan ngoãn ở chỗ này đợi Phi Thiên thuyền tới thôi.

"Tư đạo hữu, cô là tu sĩ đầu tiên phi thăng lên thời gian gần nhất, nhân số quá ít, nếu cô muốn rời khỏi Vùng Vô Hoang, chỉ sợ phải đợi một thời gian nữa, chờ những tu sĩ Địa giới khác phi thăng lên, người nhiều hơn chúng ta mới dễ liên hệ Phi Thiên thuyền." Giản Thanh giải thích.

Tư Lăng gật đầu tỏ vẻ lý giải, trước đem việc này đặt một bên, lại hỏi: "Có phải từng tu sĩ Địa giới phi thăng lên đây đều phải qua Thiên Môn rồi đến Bích Trì?"

Giản Thanh gật đầu, "Vùng Vô Hoang có hơn mấy chục vạn Bích Trì, từng cái Bích Trì nối tiếp với mấy cái Địa giới, tất cả tu sĩ Địa giới phi thăng lên đều là từ cùng một cái Bích Trì ra tới(???)."

Nghe đến đó, Tư Lăng có chút khẩn trương nói: "A, vậy huynh nhớ rõ trăm năm trước có một vị tu sĩ gọi là Tư Hàn phi thăng lên không?"

Giản Thanh có chút lúng túng nói: "Xin lỗi, trăm năm trước thủ hộ Bích Trì này không phải là chúng ta, mà là đệ tử Nghiêm gia. Chúng ta là 50 năm gần đây mới được phái đến, mỗi một đời tu sĩ thủ hộ Bích Trì sẽ canh giữ thời gian là một trăm năm thay phiên một lần."

Tư Lăng chưa từ bỏ ý định hỏi: "Vậy các huynh chưa từng nghe nói qua cái tên Tư Hàn sao?"

Lúc này, Giản Lệ không kiên nhẫn đáp: "Hắn rất có danh tiếng sao? Chúng ta vì sao phải nghe nói? Tốt lắm, trước đến đăng ký, cô là từ Địa giới nào phi thăng lên? Tên."

Tư Lăng rõ ràng có thể cảm giác Giản Lệ này khinh thường mình, hơn nữa trong mắt không thèm che dấu dị sắc, tình huống không rõ, liền kiềm chế, hồi đáp: "Tư Lăng, Thương Vũ giới."

Giản Lệ nghe xong, từ trong nhẫn trữ vật tìm ra một quyển vở xanh ngọc, mở ra một tờ trong đó, đem thông tin cuả nàng dùng tiên linh lực viết lên, sau đó lại từ nhẫn trữ vật cầm ra một tấm lệnh bài ném cho nàng, nói: "Thương Vũ giới, vậy thì có thể đi Thiên Sơn đảo, đây là lệnh bài xuất nhập Thiên Sơn đảo. Cô trích máu nhận chủ, ngoại trừ bản nhân, những người khác không cách nào  dùng lệnh bài này. Đến Thiên Sơn đảo, cô có thể dùng lệnh bài đi đến Văn Nhân gia tộc trên đảo, về phần có cái tạo hóa gì thì phải xem chính cô." Nói xong, lại dùng loại ánh mắt làm cho người ta không thoải mái đánh giá gương mặt nàng.

Lệnh bài kia tương đương với chứng minh thư.

Tư Lăng tiếp nhận nhìn nhìn. Lệnh bài màu đen, chính giữa có một phù điêu hình ngọn núi, chờ khi nàng trích giọt máu vào, phù điêu hình núi kia từ màu đen biến thành đỏ như máu, trên đỏ dưới đen, ngược lại là càng thêm đẹp mắt.

Làm xong mấy thứ đó, Giản Lệ liền vẻ mặt không kiên nhẫn trở về nhà gỗ nhỏ.

Đợi sau khi Giản Lệ rời đi, Giản Thanh nhỏ giọng nói với Tư Lăng: "Tư đạo hữu chớ để ý, sư huynh của ta tương đối không kiên nhẫn, người vẫn rất tốt." 

Sau đó ngắm nhìn gương mặt Tư Lăng, cười có chút ngại ngùng, "Chỉ là Tư đạo hữu bộ dạng xinh đẹp như thế, về sau nhất định phải cẩn thận." Chớ để cho những tu sĩ trong đại gia tộc kia coi trọng, sau đó trực tiếp cướp đi làm thị thiếp. Nữ tu mạo mĩ cỡ này từ Hạ giới đến, nếu là không năng lực cùng chỗ dựa, bị chà đạp cũng không kỳ quái.

Tư Lăng bất động thanh sắc nói: "Đa tạ Giản đạo hữu nhắc nhở."

Tiếp đó, Tư Lăng lại từ chỗ Giản Thanh biết chút tình huống ở Thượng Giới. Tại Thượng giới, các phe thế lực không còn lấy môn phái là chủ, mà là lấy gia tộc làm chủ, về phần những tu sĩ từ Hạ giới phi thăng lên thì lấy địa giới là chủ, sẽ quy về một cái gia tộc nào đó. Đến lúc đó phải xem tư chất cùng năng lực của bọn họ, tư chất tốt sẽ trở thành dòng chính của gia tộc, nếu là tư chất không tốt, vậy chỉ có thể làm việc vặt, tài nguyên tu luyện cũng sẽ không nhiều.

Tư Lăng cảm tạ Giản Thanh cung cấp tin tức, liền vào nhà gỗ chọn một gian phòng nghỉ ngơi.

Đợi khi không còn ai, Trọng Thiên không biết từ chỗ nào chạy ra, Tiểu Yêu Liên cùng Tiểu Khôi trốn tại không gian Hồng Liên cũng nhảy ra. Mấy con yêu sau khi ra ngoài cũng có chút kích động, đối với chuyện rốt cuộc có thể phi thăng tới Thượng Giới thì thật là cao hứng cực, cảm thấy khoảng cách chúng nó đi Tiên giới lại càng gần.

"Đúng rồi, Tư công tử, đợi sau khi chúng ta rời khỏi nơi này, trực tiếp đi tìm đại ca thôi!" Tiểu Yêu Liên kích động nắm chặt nắm tay, "Đại ca nhất định là ở Thiên Sơn đảo."

Tư Lăng gật đầu, cất đi cái lệnh bài màu đen, bắt đầu kiểm tra tình huống của mình.

Sau khi Hóa Thần, liền là Luyện Hư kỳ. Lúc tu luyện đến Hóa Thần hậu kỳ đỉnh cao, linh lực trong cơ thể bắt đầu chuyển hóa thành tiên linh lực, là tiên linh lực mà Hạ giới không thể thừa nhận, pháp tắc Thiên Đạo sẽ mở ra Thiên Môn giúp tu sĩ phi thăng tới Thượng Giới. Tư Lăng cẩn thận cảm thụ năng lượng trong đan điền, vẫn là một nửa Hồn lực, một nửa Tiên linh lực giao hội cùng một chỗ. Bất quá Tiên linh lực có thể chuyển hóa thành Hồn lực, mà Hồn lực lại không cách nào chuyển hóa thành Tiên linh lực.

Tư Lăng dùng vài ngày củng cố tu vi, để thân thể thích ứng với tiên linh lực Thượng Giới, những thời gian khác thì tìm Giản Thanh tiếp tục hỏi sự tình  ở Thượng Giới.

Giản Thanh cùng Giản Lệ sinh ra tại Thượng Giới, mà tu sĩ từ khi ra đời đã ở Thượng giới thì trời sinh là người tu tiên, có được khả tu luyện linh căn, hơn nữa trước khi Hóa Thần thì tốc độ tu luyện cực nhanh, ngắn ngủi mười mấy năm liền có thể tu luyện đến Hóa Thần, thẳng đến Luyện Hư kỳ mới có thể chậm lại. Mà người ở Thượng giới rất ít là phàm nhân, dù là phàm nhân, bọn họ cũng có thể mượn Tố mạch đan để nặn ra linh căn. Bất quá dùng Tố mạch đan nặn ra linh căn thì bình thường chỉ có thể tu luyện đến Đại Thừa, muốn phi thăng Tiên giới là không có khả năng.

Tư Lăng nghe xong, trong lòng khẽ động, nhớ tới linh căn của mình vốn đã hủy, sau này là Nguyệt Thiên Dạ cho Tố mạch đan mới trùng tố lại. Bất quá nghe Giản Thanh giải thích, mượn dùng Tố mạch đan để trùng tố linh căn bị hủy lại là không giống với tính huống chưa từng có linh căn, mới an tâm hơn. Do đó cũng biết thì ra linh căn tu sĩ bị hủy, dùng Tố mạch đan sẽ có di chứng, Tố mạch đan sẽ phá hủy tư chất thượng hảo, khiến đơn linh căn biến thành đa linh căn.

Tư Lăng ở Bích Trì một tháng, nơi này trừ một mình nàng là tu sĩ phi thăng, một tháng này không có tu sĩ nào khác phi thăng. Một tháng sau, mới nghe Giản Thanh nói, qua hai ngày nữa sẽ có Phi Thiên thuyền đi qua nơi này, hắn đã liên lạc với người của phi thuyền.

"Thật là đa tạ huynh." Tư Lăng mỉm cười với Giản Thanh.

Giản Thanh nhìn mặt nàng, lại có chút mặt đỏ tai hồng.

Lúc này, bên cạnh vang lên một tiếng cười nhạo, hai người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Giản Lệ vẻ mặt khinh thường đứng trước nhà gỗ nhỏ mắt lạnh nhìn bọn họ. Tầm mắt ở trên người nàng suồng sã quét qua, nhìn đến khiến Tư Lăng vẻ mặt trở nên lạnh lùng.

"Sư đệ, ta có chuyện hỏi vị Tư cô nương này, đệ trước chớ vào." Giản Lệ nói.

Giản Thanh vừa nghe, nhất thời có chút nóng nảy, vội chắn trước mặt Tư Lăng, nói: "Sư huynh, có chuyện gì ở trong này nói cũng được... Ách!"

Lời nói chưa xong, đã bị Giản Lệ trừng cho im bặt. Giản Lệ không để ý tới  người sư đệ yếu đuối mà hiền lành này, hất càm lên nói với Tư Lăng: "Còn không qua đây, một tu sĩ Hạ giới mà cũng muốn ta mời sao?" Trong thanh âm hết sức khinh thường, ánh mắt nhìn nàng giống như là nhìn một món hàng vậy.

Giản Thanh còn muốn nói điều gì, Tư Lăng giơ tay ngăn lại, hết sức nhu thuận tiến lên.

Giản Lệ trào phúng nhìn Giản Thanh, trong lòng rất đắc ý, quả nhiên là nữ tu Hạ giới, còn không phải yếu đuối đến không dám phản kháng tu sĩ Thượng Giới bọn họ sao? Cho nên cũng đừng trách hắn ra tay. Nghĩ thế, quay người tiến vào nhà gỗ nhỏ.

Tư Lăng nhấc chân cũng đi theo, chỉ để lại Giản Thanh gấp đến độ xoay quanh.

***********************

Vào nhà gỗ nhỏ, Giản Lệ đột nhiên làm khó dễ, một cái dây thừng màu trắng bay tới hướng Tư Lăng. Tư Lăng sớm có chuẩn bị, vung tay qua, Các Đằng giương nanh múa vuốt bay ra. Một dây mây cuốn lấy dây thừng kia, mấy dây khác bắn xuyên qua, trực tiếp trói chặt Giản Lệ.

Giản Lệ trong lòng hoảng hốt, không nghĩ tới một tên nữ tu vừa mới phi thăng lại dám động thủ, đang muốn dùng Tiên linh lực căng đứt Các Đằng thì đột nhiên một con yêu thú màu đen nghiêng vào trong đánh tới. Đạp một cái  trên mặt hắn, liền để lại vài khuông nhạc, máu thịt vỡ toang. Đang muốn thét lên tiếng đau, một linh quả màu xanh bay nhanh đến chặn ngoài miệng hắn, ngăn lại thanh âm của hắn. Sau đó liền nhìn thấy nữ tu xinh đẹp đến làm cho người ta hoa mắt kia cười cười với hắn, sau đó vung nắm tay lên, hướng đến chỗ hốc mắt của hắn mà đấm vài cái.

"Aaa-- "

"Muốn chiêm tiện nghi lão tử hả, không dễ như vậy đâu!"

Tư Lăng quyền quyền đánh vào da thịt, đánh đến vô cùng sướng. Nàng đã nhịn một tháng, nếu không phải thấy mới đến cái gì cũng không biết, nàng còn tính coi như là không thấy được. Nhưng hiện tại tên khốn ngày rốt cục muốn  thò móng vuốt với nàng, không chặt rụng móng vuốt sói của hắn, nàng liền không họ Tư! Hơn nữa nếu đại ca biết nàng để cho nam nhân khi dễ như vậy, cũng sẽ tức giận!

Giản Lệ bị đánh thành đầu heo, khí cơ bị khóa, đã nói không ra lời, chỉ là trong mắt vừa giận vừa hận, không nghĩ tới nữ tu Hạ giới này lại lớn mật như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.