Lâu Vọng Tinh nhìn chằm chằm Tư Lăng, rồi bảo Trọng tài lấy tấm Linh phù chứng nhận gian lận lúc trước tới.
Những người khác trong hội trường cũng hiếu kì nhìn Tư Lăng, giống như muốn xem hắn có cái gì có thể chứng minh tờ linh phù này cũng không phải là Tô Vũ gian lận. Tư Lăng thản nhiên mặc cho người khác đánh giá, mẫn cảm chú ý tới tầm mắt của những người ẩn nấp trên ghế lô. Mình bại lộ thế này, không chỉ nổi bật lên, có lẽ cũng sẽ hậu hoạn vô cùng.
Nhưng bảo hắn để Thiên tông phái bị nói xấu như vậy, đệ tử Thiên Tông phái bị hủy, thì trong lòng khó yên ổn. Lúc này hắn vô cùng tưởng niệm đại ca nhà mình, nếu là có huynh ấy ở đây, tình huống sẽ không phức tạp như vậy.
Lúc trọng tài đem linh phù tới, Tư Lăng rất nhanh chỉnh đốn cảm xúc, mặc dù Đại ca nếu ở đây thì rất tốt, nhưng cũng không thể ỷ lại người khác mãi. Những lúc Đại ca không có ở đây, hắn không chỉ phải tăng tu vi của mình, đồng thời tâm cảnh cũng tất yếu phải tăng lên, chỉ có tâm cảnh cũng cường đại, thì mới có thể thật sự cường đại. Tâm cảnh của hắn tu hành còn chưa đủ.
"Đạo hữu, linh phù ở đây." Trọng tài là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, nhỏ hơn một cảnh giới so với hắn nên mang chút cung kính với Tư Lăng.
Tư Lăng nhận lấy linh phù, trong tay ngưng tụ một tầng Hồn lực mỏng manh, lau một lượt trên Linh phù.
Nháy mắt khi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2763168/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.