Vệ Quan Nhai thu hồi Lưu Vân phiến, lại đưa mắt nhìn Tư Lăng, cười đến mặt mày hàm súc, sắc mây rực rỡ, làm cho người ta không đành lòng nhìn thẳng. May mắn hắn rất nhanh liền mang theo Hàng Ương rời đi.
Đợi khi bọn hắn đi khỏi, Tư Hàn vung tay áo, xuất hiện một kẽ nứt không gian, mọi người đều tiến vào kẽ nứt không gian rời đi.
Chỉ phút chốc, bọn họ liền trở về một chỗ nào đó trong rừng Yêu Vụ.
Tư Hàn theo đó xóa đi khí tức của bọn họ, tránh để những Yêu Tu kia tìm tới đòi tinh huyết Thiên Yêu.
Mục đích lần này tới rừng Yêu Vụ lịch luyện đã hoàn thành, tuy rằng xảy ra chút ngoài ý muốn ở cung điện vùng đất trung tâm, nhưng cũng coi như là hữu kinh vô hiểm (Chỉ sợ hãi một trận chứ không gặp nguy hiểm) mà vượt qua.
Nghỉ ngơi hồi phục ở rừng Yêu Vụ một lúc, Tư Lăng từ trong túi trữ vật lấy ra một cái hộp ngọc, bên trong chứa mười hạt Thủy Liên đã đáp ứng trả thù lao cho Hoàng Kim Mãng.
"Hoàng Kim, lúc trước đa tạ ngươi." Tư Lăng đem hộp ngọc vứt cho Hoàng Kim.
Thiếu niên mặt bánh bao non nớt lộ ra một nụ cười vui sướng, thực nâng niu thu hồi hộp ngọc. Có thể bởi vì bản thể là Hoàng Kim Mãng, nên lúc này trên người hắn mặc một bộ quần áo vàng rực rỡ, hết sức chói mắt. Đối với thù lao này, Hoàng Kim hết sức hài lòng, vui sướng nói với Tư Lăng: "Ngươi còn việc gì cần hỗ trợ cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2763144/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.