Trấn Nam Quan kề bên một cái trấn nhỏ, bất quá so với các trấn nhỏ ở địa phương khác, nơi này không chỉ dân cư thưa thớt, mà kiến trúc cũng rất đơn giản, đều là dùng đá lớn xây phòng ở. Cao lớn thì cao lớn, nhưng lại không có loại mỹ cảm tinh xảo hoa lệ của tiên thành, chỉ đủ để làm nơi cư trú nghỉ ngơi.
Sau khi vào trấn nhỏ, bọn Tư Lăng liền chạy thẳng đến căn nhà cao nhất trấn. Bề ngoài ngôi nhà vẫn là dùng khối đá đen lớn xây nên nhưng lại thêm vài phần uy nghiêm, nguy nga. Bởi Trấn Nam Quan gần trấn nhỏ, bình thường rất ít có người tới nơi này, mấy tu sĩ thủ vệ đang nhàm chán tụ lại một chỗ nói chuyện phiếm, đùa giỡn như thường ngày, đột nhiên cảm giác có người tới thì lười biếng ngẩng đầu nhìn lên. Vừa nhìn, liền ngây ngẩn cả người.
Mĩ nhân mặc một bộ trường bào màu xanh cười tủm tỉm nói: "Chân quân của các ngươi có ở nhà không?"
Tuy rằng mĩ nhân mang vẻ mặt rất ôn hòa, nhưng khí tức của tu sĩ cấp cao tiết ra ngoài quả thực là đắc tội không nổi. Mấy tu sĩ nuốt nước miếng một cái, khó khăn dời tầm mắt, vội nói: "Có, có, không biết tiền bối có gì dặn dò..."
"Tất nhiên là có việc, phiền các ngươi đi thông báo một tiếng."
Lối vào Trấn Nam Quan xưa nay là do các môn phái ở đại lục Trung Ương thay phiên phái tu sĩ Nguyên Anh tới đây trấn thủ, 50 năm một lần. Tư Lăng lần đầu tiên tới đây, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2763126/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.