"Tĩnh thủ linh đài, lấy khí ngự hình, khí mãn tự dật, bão nguyên thủ nhất!" (*giữ vững Linh đài (chân tâm),lấy khí chống lại thực thể, khí đầy thì tự tràn, giữ vững lý trí, tinh thần.)
Thanh âm như gió mát vang lên trong óc, khiến cho thần trí vốn đã lạnh đến không cảm giác bỗng khôi phục một chút thanh tỉnh, theo bản năng dựa theo thanh âm kia làm việc.
Không biết qua bao lâu, hàn khí nhảy loạn trong kinh mạch chậm rãi rút lui, thân thể tuy rằng vẫn là lạnh đến mức sưng căng đau đớn, nhưng đã tăng thêm vài phần thoải mái nói không nên lời. Thức hải quay cuồng cũng chậm rãi có xu hướng yên tĩnh, nguyên thần được tầng tầng Hồn lực vây quanh bảo vệ, thế giới trở nên một mảnh thanh minh.
Tư Lăng nhắm mắt lại, thân thể tuy rằng không thể nhúc nhích, nhưng thần thức lại đã khôi phục, không chỗ nào ngăn trở, đem hết thảy xung quanh nhìn rõ ràng thấu đáo.
Khi hắn nhìn rõ ràng hoàn cảnh chung quanh thì trong lòng nhịn không được 囧. Trọng Thiên cùng Tiểu Khôi đang vây quanh một đống lửa, trên lửa đang nướng một thứ gì đó vỏ ngoài có chút cháy khét, nhìn có vẻ là con Hỏa Viêm thố con. Nhìn thấy con mồi nướng xong, Vạn Lương kéo một cái chân thỏ xuống, trực tiếp đưa tới trước mặt Trọng Thiên, nhận được một ngụm yêu hỏa của Trọng Thiên hầu hạ. Tiểu Khôi cũng tức giận lật ngược con thỏ nướng quả thực là khó coi kia. Một chim, một thú đồng dạng tức giận kêu chiếp chiếp ngao ngao với thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2763115/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.