Khi vuốt sắc sắp đâm vào da thịt thì đột nhiên ngừng lại, đôi mắt tròn yêu dị kia trong nháy mắt trấn tĩnh lại, hoa văn yêu dị rút đi, khôi phục thành màu tím đen, bộ dáng dường như có chút ngây thơ, cứ như vậy sững sờ nhìn hắn.
Bất quá, chúng rất nhanh lại bị hoa văn yêu dị xâm chiếm, quái lạ kỳ dị vô cùng.
"Trọng Thiên!" Tư Lăng kêu một tiếng, trong lòng lạnh hơn nửa.
Đồng tử thú yêu dị, không còn linh hoạt nhìn hắn, vuốt thú sắc bén nháy mắt đâm vào da thịt.
Tư Lăng đau đến tay chân co rút, hồn lực điên cuồng chuyển động, muốn phản kháng loại áp chế đẳng cấp này, chống cự vuốt sắc đang hướng tới gần Kim Đan.
Ngay tại lúc vuốt sắc tới gần đan điền muốn bắt lấy Kim Đan thì đột nhiên một loạt đao băng nghiêng nghiêng đâm tới, khiến cho Trọng Thiên không thể không nhảy ra, móng vuốt vừa dài vừa bén nhọn rời khỏi thân thể Tư Lăng, rút về trong đệm thịt. Lại là từng hàng đao băng mang hàn khí dày đặc ập đến, Trọng Thiên rít lên, hai cánh dang rộng, rống giận phun ra yêu hỏa về phía hư không.
Một bóng dáng màu trắng đột nhiên xuất hiện, đao băng mỏng manh xoay tròn quanh thân thể người nọ. Mỗi một thanh đao băng to như hai ngón tay nhập lại, đao băng tuy rằng ngắn nhỏ, lại tản ra khí tức nguy hiểm, làm cho người ta không dám khinh thường. Hơn nữa mỗi một thanh đao băng đều giống như có ngọn lửa Bạch Diễm đang lưu động, làm tôn lên nét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2762936/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.