[1]Quy ở đây là quay về, chứ không phải con rùa.
Cuối cùng, đề tài có muốn vào Thiên Tông phái hay không đã bị bỏ mặc, Tư Hàn thấy Tư Lăng thờ ơ, suy nghĩ một chút liền không miễn cưỡng nữa, chờ về đến Tây Cảnh rồi lại nói sau.
Đối với việc này, Tiểu Yêu Liên vui vẻ kề tai nói nhỏ với Tư Lăng: "Tư công tử, đại ca thực sự là rất quan tâm huynh đó. Làm đệ đệ người ta, huynh nên nghe lời đại ca, chúng ta đều đến Thiên Tông phái thôi." Vẻ mặt hồn nhiên mong đợi.
Tư Lăng cong ngón tay bắn bay nó, liếc mắt trừng nó, khẽ hừ nói: "Đừng tưởng rằng ta không biết ngươi đang suy nghĩ cái gì. Ngươi cho rằng cùng đại ca vào Thiên Tông phái thì sẽ không gặp nguy hiểm? Trong phái Thiên Tông có rất nhiều tu sĩ cấp cao, ngươi thật không sợ mình không cẩn thận lại bại lộ như lần này hả? Nói cho ngươi biết, không phải ai cũng đặc biệt giống đại ca ta đâu, phát hiện ra ngươi mà còn không trực tiếp cướp đi thôn phệ để thăng cấp."
Nghĩ đến khả năng này, Tiểu Yêu Liên lập tức câm miệng. Mười mấy năm qua đi theo Tư Lăng rèn luyện, nó phát hiện bên ngoài quả thực là quá nguy hiểm, thực sự muốn tìm một nơi hòa bình, hệ số nguy hiểm thấp để sinh sống, mỗi ngày đều có linh quả để ăn. Cuộc sống như thế mới là cuộc sống thần tiên. Nếu Tư Lăng tìm Thiên Tông phái làm chỗ dựa, sau này có nguy hiểm gì cũng có nơi nương tựa. Chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2762863/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.