Hàng năm, cứ ở một thời điểm nhất định, không gian luyện thi sẽ mở ra thiên nhãn, sau đó một đống thi thể Sát Thú sẽ trút xuống như mưa, bỏ thêm vào không gian này, thuận tiện làm lợi cho người nào đó.
Mà bọn Tư Lăng muốn rời khỏi nơi này cũng chỉ có thể nắm lấy thời gian không gian mở ra vết nứt mỗi năm một lần đó.
Đương nhiên, lực hút đặc biệt của không gian sẽ làm cho vật trong không gian chỉ có vào mà không có ra. Tư Lăng nếu muốn rời đi, ngoại trừ dùng vũ lực phá huỷ không gian ra, chỉ có thể lợi dụng phù văn đặc thù trên Phi Thiên Thuyền để ly khai.
Phù văn trên Phi Thiên Thuyền là do Trọng Thiên cung cấp, Tư Lăng phụ trách vẽ lên. Mà linh dịch dùng để vẽ trên Phi Thiên Thuyền tự nhiên là do Tiểu Hồng muội muội cung cấp mộc linh khí. Vì vẽ loại phù văn này cộng thêm tăng cường hiệu quả phát huy của nó, đương nhiên không thể chỉ dùng máu yêu thú bình thường được, cho nên mộc linh khí do Tiểu Yêu Liên tu luyện mười năm lại bị hao tổn gần hết, vì thế bé mít ướt suýt chút nữa khóc ngất. Vì an ủi nó, Tư Lăng không thể không đáp ứng sau khi ly khai nơi này, phải tìm thật nhiều linh quả tới bồi thường cho nó, lúc này mới dừng nước mắt của nó lại được.
Phù văn vẽ trên Phi thiên thuyền cũng không phải phù văn hiện thời trong giới tu tiên, là phù văn cổ xưa từ thời kỳ viễn cổ, tìm được từ trong truyền thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2762844/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.