Lúc ngón tay sắp đụng tới vương miện, đôi mắt Tư Lăng đột nhiên khôi phục thanh minh, mạnh mẽ thu tay về, thân hình vội vàng thối lui.
Thời điểm hắn lùi lại, một bóng đen xẹt qua trước mặt, sau đó tinh thạch trên vương miện bị một móng vuốt cào cho một phát. Vương miện lập tức văng ra khỏi ngai vàng, ""cộp"" một tiếng rơi xuống sàn nhà sáng bóng đến có thể soi gương.
Tư Lăng kinh ngạc nhìn Trọng Thiên đứng ở bên cạnh vương miện, gào gào với hắn. Lúc này Tiểu Yêu Liên cũng thò đầu nhỏ, chỉa lá sen ra ngoài, nó sợ hãi liếc nhìn chiếc vương miện này, lại tiếp tục sùng bái mà nói với Tư Lăng: “Tư công tử, huynh không bị Huyễn Thạch mê hoặc, thực sự là quá tốt rồi. Chủ nhân nói viên tinh thạch màu đen này là Huyễn Thạch, nó là một loại tâm thạch ở Biển Vô Tận do hải yêu sinh trưởng ở mấy chục triệu mét bên dưới đáy biển thai nghén thành, có thể mê hoặc lòng người, khiến tinh thần của người ta chết đi trong ảo tưởng của chính mình cho đến khi biến mất hoàn toàn.”
Nghe xong Tiểu Hồng giải thích, trong lòng Tư Lăng kinh hãi một trận. Nếu mình không khống chế được sự mê hoặc mà sờ vào nó, có lẽ sẽ lập tức bị nó mê hoặc mà đội vương miện lên. Đến lúc đó cũng chỉ có thể tử vong trong chính ảo tưởng của mình, chỉ còn sót lại một cái xác không hồn.
Đang vui mừng, lại thấy Trọng Thiên phun một ngụm yêu hỏa về phía vương miện. Sau đó trong cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2762787/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.