Thuyền đi được năm ngày, rốt cục đến đảo giữa hồ.
Xa xa nhìn tới, đó là một hòn đảo vô cùng lớn. Trên đảo một màu xanh biếc bạt ngàn, thực vật sinh trưởng cực kỳ tươi tốt, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy bóng dáng yêu thú trong bụi cỏ lóe lên một cái rồi biến mất. Phía sâu trong hòn đảo thỉnh thoảng lại vang lên vài tiếng thú kêu, sau đó là đủ loại chim kêu vang rộn rả rồi từ thân cây cao phóng lên trời. Mọi thứ đều tạo cho người ta một loại cảm giác nơi này rất bình yên an tĩnh.
Thuyền đỗ lại ở một chỗ nước cạn, sau khi ba người lên bờ, Pháp Lãng liền đem thuyền cất đi.
Tư Lăng phóng tầm mắt tới phía sâu trên đảo, ánh mắt nặng nề. Trọng Thiên vẫn như bình thường tiếp tục ngồi xổm ở trên bả vai hắn, đuôi quấn lấy cổ Tư Lăng, trong lúc vô ý siết chặt đuôi làm hắn suýt chút nữa thở không được.
"Tư công tử, chủ nhân nói khí tức của đảo này không bình thường." Tiểu Yêu Liên truyền âm cho Tư Lăng.
Tư Lăng thản nhiên đáp một tiếng, hắn cũng cảm giác được có chút không đúng. Bắt đầu từ lúc đặt chân lên mảnh đất này, cảm giác đó luôn theo sau như hình với bóng. Bất quá đó chỉ là một loại cảm giác, bảo hắn nói ra có chỗ nào kỳ quái thì cũng nói không được, Tư Lăng chỉ có thể âm thầm cảnh giác.
Ba người nghỉ ngơi ở rừng cây nhỏ cách bờ không xa, cũng thuận tiện xem xét lộ trình kế tiếp. Pháp Lãng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2762783/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.