Vết thương trên người Tư Lăng đều là ngoài da, thật ra thì không nghiêm trọng lắm, để linh lực quét qua toàn thân mấy lần thì vết thương liền khép lại hết.
Thấy Tư Lăng mở mắt ra, Truyền Sơ và Pháp Lãng đều quan tâm nhìn sang, Tư Lăng cong môi mỉm cười với bọn họ, nói rằng: "Ta không có chuyện gì, không cần lo lắng." Nói xong, hắn cúi đầu nhìn thấy con yêu thú ngồi ở một bên, dùng cặp mắt thú màu tím đen tròn vo kia theo dõi hắn, tuy rằng chỉ là một cục đen thùi không nhìn ra biểu cảm, nhưng Tư Lăng cho rằng giờ nó đang quan tâm mình, xoa nhẹ đầu nó một cái, nói: "Để ngươi lo lắng rồi."
Trọng Thiên lắc lắc đầu, mất hứng vì bị Tư Lăng vò đầu, nó nhảy lên ngồi ở bả vai Tư Lăng, đuôi vung qua vung lại ở trên cổ hắn.
Tư Lăng lấy ra đồ ăn luôn đặt trong túi trữ vật đã chuẩn bị lúc trước cho mọi người ăn để bổ sung một ít thể lực. Chỉ có người tu luyện đến Kim Đan kỳ mới có thể ích cốc[1], tu sĩ Trúc Cơ tuy rằng không cần ăn uống mỗi ngày, nhưng trải qua một trận chiến đấu vẫn sẽ cảm giác đói bụng. Đồng thời hắn cũng không quên lặng lẽ nhét một viên linh quả vào ống tay áo cho Tiểu Yêu Liên.
[1] Ích cốc (tịch cốc): không ăn ngũ cốc. Ý chỉ người tu tiên từ gian đoạn Kim Đan thì có thể hít khí trời sống mà không cần phải ăn.^^
Quần áo của Tư Lăng là đặc chế, bởi vì Tiểu Yêu Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nghich-chuyen-tien-do/2762779/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.