*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Kidoisme
Rạng sáng 0 giờ, Lâm Khiển nằm úp sấp trong chăn, khuỷu tay chống lên gối nhắn tin với Trịnh Bằng Khinh.
Lâm Khiển: Happy birthday ?
Thời gian đối phương nhắn lại tính bằng giây.
Trịnh Bằng Khinh: Nói mồm vô nghĩa lắm, làm chuyện gì khiến anh vui đi!
Lâm Khiển khinh bỉ: Chịch chết anh nhé?
Ấy vậy mà Trịnh Bằng Khinh còn có vẻ chờ mong: Đừng do dự nữa, tới luôn em yêu!
Lâm Khiển:......
Lâm Khiển nổi giận: Người cũng của anh rồi mà còn chưa hài lòng à?
Trịnh Bằng Khinh: Chưa.
Lâm Khiển nghiêm túc tự điểm kiểm lại bản thân, não mình ngày xưa bị úng nước à đâu mà lại đi nhận lời hẹn hò với cái tên khỉ gió kia làm chi? Làm kẻ thù của nhau chẳng phải sướng hơn à?
Cậu sờ cằm, tiếp tục hỏi: Nói nghe xem anh muốn quà gì nào?
Suy nghĩ một lúc, cậu quyết định bổ sung thêm cho chắc: Trân trọng thông báo là số dư tài khoản của em còn có abcxy đồng thôi đấy, anh liệu hồn chọn cái nào nó vừa túi tiền.
Lần này hắn hồi âm rất chậm, khung chat cứ liên tục hiển thị dòng chữ "Đối phương đang nhập", Lâm Khiển nhìn mà cũng hồi hộp theo.
Làm gì lâu thế, chết mẹ, chẳng nhẽ Trịnh Bằng Khinh định liệt kê ra cả một danh sách quà rồi bắt mua hết?
Định cho cậu cạp không khí sống qua ngày thật đấy à?
Lâm Khiển suy nghĩ hay là mình rút lại lời vừa nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ngay-ngay-ket-hon-voi-ke-thu/217672/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.