Hai mắt Sở Duyệt như phát sáng, đi đến cửa hàng bán hoá lỏng, đây là thứ tốt!
Không chỉ có thể dùng để nấu cơm nấu nước, lúc mấu chốt còn có thể chế làm bom nhỏ.
Trong cửa hàng hóa lỏng có chút xiêu vẹo, là một gian nhà lầu kiểu cũ, trước cửa có hai cái kệ, một cái kệ để các loại bếp gas hóa lỏng, một cái kệ để các loại phụ kiện.
Trong đó có hơn chục bình gas hóa lỏng, nhìn thấy nhiều bình như vậy, Sở Duyệt cười tươi đến mức thấy răng không thấy mắt, An Kiệt đã xử lý xong mấy con tang thi lảng vảng trước cửa hàng, Sở Duyệt cho anh một điểm tán thưởng, xong chỉ lo đi thu đồ vật.
Cô thu hết bếp ga ở cửa trước, rồi thu tất cả phụ kiện trên kệ bên cạnh.
Vừa định thu lại bình chứa, An Kiệt đã đặt một cái xuống, lắc đầu với cô:
- Tất cả đều trống rỗng.
- A? Sở Duyệt không tin, tự mình nhấc một bình lên lắc lắc, quả nhiên là trống không!
Đại gia a, vui vẻ uổng rồi!
Nhưng vì sao tất cả bình trong cửa hàng khí hóa lỏng đều rỗng? Nhìn tình huống này cũng không giống có người đã tới, chắc chắn có bình còn.
Sở Duyệt nhìn nhìn một lượt trong cửa hàng, nơi này là một cửa hàng nhỏ, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy hết, trong góc có một số phụ kiện lộn xộn và bếp lò hỏng.
Bên cạnh còn có hai cửa hàng mặt tiền nhỏ, cả hai đều đã đóng cửa, phía trên cửa không có biển quảng cáo, trông giống như một căn phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-mat-the-ngan-dam-duong-ve/4392119/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.