An Kiệt vẫn còn ý thức, nhìn thấy người đến là Sở Duyệt , đao đang đâm được nửa đường chợt buông xuống, nhẹ nhàng đẩy Sở Duyệt ra:
- Sư muội, anh không bảo vệ được em nữa…… Đi mau!
Sở Duyệt nhìn An Kiệt ngã trên mặt đất, hắn bị trọng thương, trên người đều là máu, cũng không biết bị thương ở đâu!
- Tìm được không? - Không có, yên tâm đi, hắn không chạy được, hổ ca thọc hắn ít nhất ba đao!
- Không được, Thi tiên sinh nói, họ An quá lợi hại, không thấy được thi thể hắn thì không yên tâm! Bên kia tìm xem.
Cách đó không xa truyền đến tiếng người, có bước chân ồn ào nhằm về hướng bên này.
Sở Duyệt kéo An Kiệt từ lối thoát hiểm vào chỗ cầu thang, tiếng người càng ngày càng gần, Sở Duyệt nhìn nhìn vết máu trên mặt đất, không kịp xử lý!
Mặc kệ, cô trực tiếp đóng cửa lại, “Loảng xoảng” đem hai cái bàn lớn thả ra chặn cửa.
Sở Duyệt quay đầu lại nhìn An Kiệt đang hơi thở thoi thóp, nhanh cầm máu cho hắn, tiếp tục chảy máu như vậy,chưa kịp bị người ta tìm được thì hắn đã treo.
Xé quần áo An Kiệt ra, Sở Duyệt mới thấy rõ vết thương của hắn, trên người cơ bắp rắn chắc cân xứng quả nhiên có ba miệng vết thương.
Một đao kéo dài trên bụng, máu chảy rất nhiều, cũng may hắn có cơ bắp rắn chắc, miệng vết thương không sâu; hai vết đao chọc trên ngực, nhìn ra được đây là muốn một đao mất mạng, bất quá cũng may chưa chọc trúng chỗ hiểm, đều trên vai một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-mat-the-ngan-dam-duong-ve/4392106/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.