Sở Duyệt lột áo blouse trắng của một con tang thi, xé mảnh vải ở chỗ sạch sẽ rồi quấn trên tay.
Một mùi hương mê người chui vào mũi Sở Duyệt, cô không tự chủ được mà theo mùi hương đi qua.
Oa!
Gà Cung Bảo!
Sườn heo chua ngọt!
Khoai tây hầm thịt!
……
Đôi mắt Sở Duyệt lập tức phát ra ánh sáng màu xanh lục giống như sói, nhanh chóng lẻn đến chỗ cửa sổ múc đồ ăn, nhìn các món ăn rực rỡ muôn màu, nước từ khóe miệng như ào ào chảy xuống.
Sau khi cầm đồ múc thứ ăn của những bác gái làm việc trong nhà ăn, Sở Duyệt liền múc một muỗng khoai tây hầm thịt bò đưa vào trong miệng.
Khoai tây đã được hầm rất mềm mại, vào miệng là tan, thịt bò ngấm no nước canh, cắn một ngụm, đầy miệng đều là mùi thịt, Sở Duyệt hạnh phúc đến nước mắt muốn rớt xuống.
Đây là hương vị thịt a! Đã bao lâu cô không được ăn món thịt ngon như vậy? - Ai, sao cô lại không có đạo đức công cộng như vậy a? Ăn như vậy kêu người khác làm sao có thể ăn?
Sở Duyệt đang đắm chìm trong hạnh phúc ăn thịt, bên cạnh cửa sổ có một nữ sinh che miệng mũi, nhìn cô đầy ghét bỏ.
Vốn Sở Duyệt không muốn để ý cô ta, nhưng ngẫm lại hiện tại mạt thế mới bắt đầu, xác thật không thích hợp làm ra hành động không tuân thủ quy củ, vì thế cô xoay người lấy một khay đựng đồ ăn từ trên giá xuống, múc cho chính mình một khay đồ ăn đầy, sau đó xoay người tìm một góc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-mat-the-ngan-dam-duong-ve/4392082/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.