Không còn đám người Lưu Hâm, còn lại là người một nhà nên bọn họ thoải mái hơn rất nhiều, thậm chí có vài thứ chẳng cần che đậy —— Ví dụ khi ông Mạc nấu cơm thì ông không dám cho quá nhiều đồ, tránh có người không ăn được trong lòng nảy sinh ý tưởng gì đó, tuy rằng chưa chắc làm ra nổi chuyện gì nhưng trong lúc cả đoàn ăn uống tiết kiệm, bạn lại thịt cá ê chề, không phải kéo cừu hận hả?
Đi qua căn cứ Quang Minh tức là đi hết hai phần ba quãng đường, chỉ còn một phần ba mà cả đội rõ ràng cảm giác được địa hình càng ngày càng cao.
Sau khi đi qua con đường núi quanh co, đường xá dễ đi hơn nhiều. Mặc dù thỉnh thoảng có vài thứ chắn đường nhưng tổng thể đều ổn, ít nhất họ không phải trèo đèo lội suối hay đi vòng rất xa.
Có điều, tốc độ của đội không nhanh, nguyên nhân là sau khi đi ngang qua vài thành phố thị trấn, nếu có điều kiện, tùy theo tình hình mọi người cũng đi thu thập ít vật tư. Không chỉ thực phẩm, quần áo, mà cái gì hễ cảm thấy cần dùng họ đều lấy đi hết, đương nhiên, đồ ăn vẫn quan trọng nhất. Đặc biệt với các loại hạt giống, mặc dù Lâu Triển biết trong không gian của Lâu Điện còn hạt giống nhưng Lâu Điện không nói số lượng. Hiển nhiên Lâu Triển cho rằng chỉ là con số nhỏ, cho nên có thể tìm được bao nhiêu thì tìm bấy nhiêu.
Bởi vậy, ngẫu nhiên đi ngang qua thành trấn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-mat-the-doc-sung/2304595/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.