“Tống Lê Nhiên, cô đúng là tiện nhân! Ai cho cô đụng vào Vũ Nhiêu!? Nếu Vũ Nhiêu xảy ra chuyện gì, tôi nhất định sẽ giết cô!”
“Tống Lê Nhiên, cô không được phép lại gần Vũ Nhiêu! Nếu không, tôi sẽ đánh gãy chân cô!”
“Tống Lê Nhiên, tôi đã nói rồi, người tôi yêu chỉ có mình Vũ Nhiêu, tôi không yêu cô, từ trước đã không, bây giờ cũng không mà sau này sẽ không!”
“Tống Lê Nhiên, sao cô lại liên kết với các căn cứ khác để hãm hại Vũ Nhiên? Cô thật sự đáng chết! Tống Lê Nhiên, nể tình Nam Cung gia và Tống gia có quan hệ thân thiết nên tôi không giết cô. Nhưng vì cô hãm hại Vũ Nhiên nên tôi sẽ lấy nửa cái mạng của cô coi như trừng phạt.”
“Tống Lê Nhiên! Sao cô lại muốn tôi kê đơn thuốc? Cô không có liêm sỉ của nữ nhân sao? Đừng nằm mơ giữa ban ngày! Cho dù tôi kê đơn, cũng sẽ chỉ kê cho Vũ Nhiêu.”
“Tống Lê Nhiên, cô đừng đi theo tôi nữa! Nếu làm cho Vũ Nhiêu hiểu lầm tôi, tôi sẽ giết cô!”
“Tống Lê Nhiên, đừng tưởng cô có chú Tống cùng Tống Hi Dạ che chở là có thể làm xằng làm bậy! Nếu cô làm nguy hại đến Vũ Nhiêu thì tôi sẽ vì cô ấy mà loại bỏ cô!”
“Tống Lê Nhiên...”
...
“Tiểu Lê!”
Tống Hi Dạ lòng đau như cắt hô to một tiếng, tích tụ dị năng lên tới cực đại đem người bên cạnh xông vào bọn tang thi ở đầu, rồi rất nhanh vọt tới bên kia nên zombie cào bị thương cô gái bên người.
“Tiểu Lê!” Tống Hi Dạ đau lòng nhìn cô gái bị vây bởi bọn tang thi đang muốn xé xác, uống máu của cô, cùng với vết cào. Hắn phẫn nộ quay sang bên kia, thoạt nhìn 1 nữ 5 nam nhàn nhã, bình thản như đang du ngoạn chứ không phải đang chiến đấu cùng với zombie. Đôi mắt của hắn tràn đầy thù hận.
“Nam Cung Thương!” Tống Hi Dạ nghiến răng nghiến lợi nhìn sang bên kia. Liếc nhìn, người đàn ông nghiêm túc, phong độ, hắn hận không thể đưa anh ta vào địa ngục mà băm vằm xác thịt.
“Nam Cung Thương! Vì sao phải làm vậy? Tiểu Lê em ấy không làm gì có lỗi với ngươi!” Tống Hi Dạ lúc này giống như lúc đang ở trong biệt thự, đế vương lãnh khốc, đại tổng giám đốc. Dù cho có chật vật thế nào đi chăng nữa hắn cũng quyết không chịu quỳ gối. Đối với người cùng trên thương giới là T thị vẫn mở miệng chất vấn.
“Anh trai...” Tống Lê Nhiên đau đớn vì bị zombie cào thương, căn bản là cô không ảnh hưởng bởi việc bị chính người mình yêu ra tay sát hại. Nhưng giờ phút này, cô lại muốn làm em gái ngoan của anh trai Tống Hi Dạ.
“Anh trai, không nên để cảm xúc chị phối hành động.” Tống Lê Nhiên ngăn cản Tống Hi Dạ, họ chỉ có hai người, một người lại đang bị thương căn bản không đấu lại 6 người gồm 1 nữ 5 nam.
Hơn nữa, 5 nam nhân đó đều không có nhược điểm gì hết, đều là cường giả. Đều là dị năng cấp bốn cường giả. Thêm vào đó nữ nhân kia cũng là một cường giả có dị năng cấp 4.
Tống Lê Nhiên mới chỉ là dị năng giả cấp 2, anh trai cũng chỉ là cấp 3, hai anh em họ nếu đánh thì chẳng khác gì thiêu thân. Cô không thể làm hại anh trai của mình được.
Tống Lê Nhiên ôm hận nhìn Nam Cung Thương và nữ nhân bên cạnh. Bên cạnh nữ nhân đó còn vài chàng trai tuấn tú bất phàm khác.
Cô yêu Nam Cung Thương nhiều năm, cũng theo đuổi Nam Cung Thương nhiều năm. Vậy mà cô không nhận được bất cứ tình cảm nào của anh ta, lại còn bị coi là nữ nhân độc ác suốt ngày chỉ biết nghĩ trăm phương nghìn kế để ám hại cô gái của anh ta.
Tống Lê Nhiên thấy rằng mình mệt muốn chết, trước khi bị tang thi cào thương cô vẫn một mực kiên định yêu Nam Cung Thương nhưng giờ đây, chứng kiến nam Cung Thương nhìn cô không có biểu hiện gì là anh ta ra tay ám hại, Tống Lê Nhiên cảm thấy mệt muốn chết.
“Nam Cung Thương đến cùng là anh có để ý đến tôi không dù chỉ là một chút?” Tống Lê Nhiên tràn đầy thống khổ hỏi anh ta, nhưng cô không có bất kỳ hi vọng nào bởi vì theo đuổi nhiều năm như vậy cô đã sớm đem lại cho mình nhiều thất vọng.
Quả nhiên, nghe vậy, khuôn mặt tuấn mĩ của Nam Cung Thương nhất thời tràn ngập khinh thường. “Tống Lê Nhiên, cô đừng tự mình đa tình, tôi đối với cô trước giờ chưa có nửa điểm hảo cảm làm sao mà có thể để ý cô cho được?”
“Nam Cung Thương!” Tống Hi Dạ tức giận quát, đối với người em gái theo đuổi nhiều năm hắn cũng không có nửa điểm hào cảm. Vậy mà lúc này đây hắn thật sự hận không thể đem Nam Cung Thương đi cắt tiết cho hả giận.
“Anh trai!” Tống Lê Nhiên giữ chặt Tống Hi Dạ không để hắn xúc động, nhìn anh trai từng được gọi là đế vương lãnh khốc mà giờ đây mất đi bình tĩnh, Tống Lê Nhiên cảm thấy rất hối hận cùng áy náy.
“Nam Cung Thương, mày nói thật cho tao biết, ba tao có phải do mày hại chết?” Tống Hi Dạ hai mắt đẫm lệ, mơ màng hỏi.
“Không phải.” Nam Cung Thương thản nhiên nói.
“Sao lại không phải anh? Thời điểm ba tôi chết chỉ đem theo có một người!” Tống Lê Nhiên hốc mắt đỏ bừng, mở miệng chất vấn.
“Thời điểm đó, còn có cả tôi nữa.” Nam nhân tuấn mỹ bên cạnh Nam Cung Thương cười tà mị phá lệ, chói mắt nói xen vào.
“Tống chủ tịch là do tôi giết.”
“Anh!--- ---” Tống Lê Nhiên trừng mắt, hận không thể lao vào giết hắn trả thù cho ba nhưng thực lực của cô quá kém, đấu với nam nhân đó chả khác gì tìm đường chết.
“Bất luận ai hại Vũ Nhiêu đều phải chết.” Nam nhân lãnh khốc nói.
“Anh!---Nói bậy!---Ba của tôi không có đối xử lạnh lùng với Vũ Nhiêu!” Tống Lê Nhiên thống khổ hô to, trong tay tạo thành phong nhận, ném về phía hắn.
“Hừ, Kĩ thuật quá kém.” Nam nhân hừ một tiếng.
“Tống chủ tịch đúng là không có làm gì Vũ Nhiêu nhưng ai bảo ông ta lại là ba của Tống Lê Nhiên? Con làm cha chịu, Tống Lê Nhiên mắc sai lầm, ông ta phải gánh.”
“Nói bậy!-- Là ngươi tìm chết!” Tống Hi Dạ biết chân tướng vụ việc, lại nhìn đến bộ dáng chật vật của em gái, hắn hoàn toàn bạo phát.
Tống Hi Dạ là hỏa hệ dị năng, hắn ném hỏa cầu về đối phương, xong rất nhanh bị chặn lại. Thực lực đôi bên quá chênh lệch.
...
Tống Lê Nhiên ngước mắt nhìn anh trai “ Anh tại anh không phải là cường đại phía trước, không cần anh báo thù hộ em.”
Nói xong, Tống Lê Nhiên kích phát dị năng hệ phong tích tụ lại thành lốc xoáy, đem anh trai thoát ly khỏi chiến trường.
“Nam Cung Thương, ân oán giữa chúng ta hãy giải quyết tại đây.”
...
Tống Lê Nhiên bĩu môi, khép quyển sách dày lại, sau đó ngó xung quanh đánh giá căn phòng. Vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, hiển nhiên là cô chưa từng đến đây nhưng cách bài trí căn phòng cô lại biết một cách rõ ràng.
Bởi vì cô theo quyển sách này mà thấy phần giới thiệu về căn phòng. Thiên kim đại tiểu thư Tống Lê Nhiên là nữ phụ ác độc bị nữ chủ cùng hậu cung của cô ta liên tiếp đánh phủ đầu ám hại Tống Lê Nhiên.
Tống Lê Nhiên, nữ, 22 tuổi, là thiên kim đại tiểu thư của tập đoàn thịnh vượng nhất hiện nay, là em gái của tổng giám đốc Tống Hi Dạ, là đại tiểu thư danh chính ngôn thuận.
Nhưng, năm 16 tuổi, cô vừa gặp Nam Cung Thần - người thừa kế Nam Cung gia là đã đem lòng yêu mến,cô theo đuổi hắn ước chừng 6 năm.
Năm cô 22 tuổi, tốt nghiệp đại học lại tiếp tục trà trộn vào tập đoàn của hắn để theo đuổi.
Đáng tiếc, năm 24 tuổi, hắn vẫn không có phản ứng gì với cô ngoài cảm giác chán ghét. Cứ như là cô chưa bao giờ xuất hiện trước mặt hắn vậy.
Mà ngay tại đây, năm này, mạt thế buông xuống.
Chính xác là như vậy, Tống Lê Nhiên là nữ phụ độc ác đội lốt Mary Sue. Cô yêu phải Nam Cung Thương, chính la một người trong hậu cung của nữ chủ. Mà Tống Lê Nhiên vì yêu sâu sắc nam nhân này mà đối đầu với nữ chủ trở thành nữ phụ độc ác.
Chậc... Tống Lê Nhiên bĩu môi, đối với Mary Sue là phá lệ mà cũng không thể khinh thường. Ai làm cô bị xuyên mạt thế văn?
Đúng vậy, Tống Lê Nhiên hiện tại không phải Tống Lê Nhiên trong sách mà là Tống Lê Nhiên xuyên qua từ thời đại dị năng. Cô chính là đại nữ vương lính đánh thuê Tống Lê Nhiên!!!
Thân thể cấp S, tinh thần lực cấp S, Song hệ dị năng là phong, thủy cấp SS. Quả thực, tiếng tăm là đại nữ vương lính đánh thuê khắp các liên bang là không sai!
Đáng tiếc là, 57 tuổi, Tống Lê Nhiên vẫn không có một tình yêu chân chính. Họ nguyện tình một đêm, nguyện là tình nhân lâu dài chứ không ai chịu kết hôn với cô.
Vì thế, mà Tống Lê Nhiên vẫn duy trì quan niệm thà nhiều còn hơn ít. Chỉ là, 57 tuổi đã là cao, nhưng nhiều người theo như vậy, mà còn là dị năng giả nên bề ngoài nhìn không tính là một bà lão.
Tống Lê Nhiên thực uất ức, không nghĩ đến, khi đang chấp hành nhiệm vụ lại bị chính đồng đội ám toán rồi khi tỉnh lại, đã thấy mình đang ở trong căn phòng xa hoa. Chẳng những thế lại còn bị một quyển sách dày cộp rơi trúng đầu.
Lâu không động đến sách vở, cô đã đem quyển sách đó đọc xong rồi.
Đối với chuyện này, phản ứng của Tống Lê Nhiên chỉ là “...”
Vậy là sao? Cô đã chết liền đã chết, trùng sinh liền trùng sinh vì sao lại là xuyên văn? Thân từng là lính đánh thuê, xuyên tới mạt thế văn, cô không còn gì để nói nữa.
Nhưng nữ chủ cùng với hậu cung của nữ chủ đẳng cấp như vậy, liệu cô có đấu lại? Cái quan trọng không phải là nữ chủ kiều diễm, mỹ lệ hay gì cả. Mà kiếp trước, nữ chủ là lính đặc công đó.
Chính là lính đặc quân trùng sinh về thế giới này, tưởng rằng là đô thị dị năng ai ngờ là mạt thế văn.
Sau đó, nữ chủ cùng một vị thiếu chủ thông đồng với nhau. Vị thiếu chủ đó đưa cho nữ chủ một cái ngọc bội, chính là không gian tùy thân trong truyền thuyết. Rồi sau đó, hai người bọn họ ân ân ái ái ngay giữa thời mạt thế?
Rất tiếc, đây không phải truyện 1v1, nữ chính trên đường đi đến căn cứ còn thu phục rất nhiều cực phẩm nam nhân. Các nam nhân đó nội công thâm hậu lại còn là người thừa kế của các đại gia tộc.
Tống Lê Nhiên “...” Tổng giám đốc a, người thừa kế a, đại gia tộc a, còn gì thiếu thì ra nốt đi a...
Đôi lời tác giả: Đào hố mới, mong các nàng vui thích.