Buổi trưa hôm đó ở Kỷ Gia thật sự rất rôm ra, ở bên ngoài phòng khách Kỷ Thi Lẫm cùng Tố Yên mỗi người một cái máy chơi game cùng nhau đánh. Dù đánh từ ván đầu cho đến ván cuối chung quy Kỷ Thi Lẫm đều thua sạch.
Cậu nằm dài ra sàn lăn qua lăn lại ăn vạ: “Không biết đâu! Phải chơi tiếp, khi nào em thắng mới chịu cơ.”
Thế đó cả hai cùng nhau ngồi dưới sàn nhà đấu game hết cả một buổi sáng cho đến giờ trưa còn Kỷ Thiên trên tay một cốc trà nóng tay cầm điện thoại lướt weibo rồi lại ngắm nhìn Tố Yên đang hăng sau đánh game cũng đến giờ trưa.
Lúc này cánh cửa cũng mở ra, Kỷ Lâm Tiêu cũng đã trở về. Nghe thấy tiếng động ồn ào của Kỷ Thi Lẫm ở trong phòng khách cậu ta vội đi vào.
“Làm gì mà Kỷ Gia chúng ta náo nhiệt thế?”
Vừa nhìn thấy Tố Yên ánh mắt Kỷ Lâm Tiêu như nhìn được cọng rơm cứu mạng cuối cùng của mình vội chạy đến chỗ cô ngồi bệt xuống.
“Chị Yên! Chị cứu em với, hình như Tiểu Yên Nhi của em lại giận em rồi.”
Tố Yên ngớ người nhìn Kỷ Lâm Tiêu rồi phì cười: “Tiểu Yên Nhi làm gì nỡ giận em cơ chứ, cậu ấy chính là cố tình làm thế để em dỗ thôi. Chịu khó dỗ dành một tí, mua một chút bánh kem cậu ấy liền vui lên.”
“Yeah! Em thắng rồi.”
Kỷ Thi Lẫm vui đến nhảy cẫng lên, tranh thủ lúc Tố Yên đang nhắc nhở anh ba của mình cậu đã nhanh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lan-nua-lenh-phu-nhan-dung-roi-xa-anh/3356722/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.