Ngày tám, tháng ba năm ấy.
Dưới tán cây phượng đỏ được trồng trong sân trường Đại Học Thanh Hoa vốn đã tồn tại được hàng chục năm qua, dưới gốc cây một cô gái nhỏ cùng với quyển sách toán quen thuộc ngồi bên dưới, hai mắt tỏ vẻ thích thú khi đọc sơ qua cuốn sách.
"Tiểu Yên! Em đây rồi, làm anh kiếm nãy đến giờ."
Giọng nói từ hướng Tây đằng xa xa đã thu hút sự chú ý của em, từ xa Tố Yên nhìn thấy một bóng hình quen thuộc chạy đến, anh ấy ngồi bên cạnh em tự nhiên cầm lấy chai nước em đang uống dở lên một tu liền hết.
Tố Yên vốn dĩ có lẽ đã quen thuộc với những hành động hay lặp đi lặp lại này nên cũng chẳng thèm nói, sự chú ý của em lại tiếp tục để ý đến bộ môn toán bên trong cuốn sách em đang cầm trên tay. Mặc cho thiếu niên nào bên cạnh một hai cứ lãi nhãi Tố Yên đều không để tâm đến, sự chú ý vẫn chỉ dành cho môn học toán mà em yêu thích nhất.
Thiếu niên bên cạnh nhìn rõ cô gái này chính là đang cố tình làm lơ mình thì bực mình: "Này! Tiểu Yên Yên, em có nghe anh nói gì không đó?"
Gương mặt thiếu niên trở nên khó ở hơn hẳn, bày ra vẻ mặt giận dỗi mà ra một góc bên kia ngồi. Tố Yên mỉm cười nhẹ bỏ quyển sách xuống rồi đứng lên đi lại phía thiếu niên, ngồi xổm trước mặt anh ấy, bàn tay mềm mại nhẹ nhàng vuốt lấy mái tóc an ủi.
"Sắp tới em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lan-nua-lenh-phu-nhan-dung-roi-xa-anh/3036661/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.