Kỉ Lam Thanh không gọi điện mà để lại lời nhắn cho Tư Đồ Tư Viễn trước khi lên máy bay.
Nhìn thấy Kỉ Lam Thanh gửi tin nhắn, sau đó tắt máy lại còn kéo tay y qua bấm nút nguồn, Hắc Phong bật cười: "Em không sợ Tư Đồ Tư Viễn đến tận nơi gây phiền toái sao."
"Sẽ không đâu, em chỉ nói chúng ta đi du lịch, không nói chúng tôi đã đi đâu, em tính cả rồi, anh ấy sẽ không nhìn đến điện thoại cho đến khi trời sáng đâu." Kỉ Lam Thanh tự tin nói như thể hiểu Tư Đồ Tư Viễn rất rõ.
"Vậy thì chúng ta sẽ đi đâu?" Mặc dù Hắc Phong thông cảm cho Tư Đồ Tư Viễn, nhưng y vẫn nghe theo Kỉ Lam Thanh lên máy bay.
"Hâm Sơn, em nghe nói bình minh ở đó rất đẹp, còn có một ngôi đền. Chúng ta hãy ghé qua xem một chút, biết đâu sẽ có một cuộc gặp gỡ tuyệt vời."
Nhận ra Hắc Phong nghiêng người, ánh mắt có chút trêu chọc, Kỉ Lam Thanh vội vàng đổi lời: "Không, ý em là, chúng ta có thể gặp những người bạn mới ở đó."
Kỉ Lam Thanh càng giải thích càng bối rối, đang suy nghĩ nói thế nào cho hợp lý thì Hắc Phong liền nắm lấy tay hắn, ghé vào tai kiên định nói: "Anh hiểu suy nghĩ của em, chúng ta mãi ở bên nhau."
Mặc kệ là Kỉ Lam Thanh sống lại, hay trái tim đã cứu sống Hắc Phong, mọi thứ đều rất đúng lúc, Hắc Phong không tin vào thần linh hay ma quỷ và Kỉ Lam Thanh cũng không tin chuyện đó, nhưng hai người luôn biết ơn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lan-nay-em-yeu-anh/1284820/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.