Giờ mẹo hôm sau Tô Thế Vĩ cùng Diệp Quốc Kiện đánh xe bò vào thành, Diệp Quốc Kiện đối với đường trong thành tương đối quen thuộc, Tô Thế Vĩ liền mời hắn cùng nhau vào thành.
Tô Thế Vĩ đã có kích cỡ của bản vẽ chiếc cày thật kỹ càng tỉ mỉ.
Diệp Quốc Kiện mang theo Tô Thế Vĩ tới xưởng rèn Chu gia có danh tiếng rất tốt, chủ xưởng rèn Chu gia là một nam nhân 50 tuổi cao lớn, đừng nhìn người ta lớn lên thô tráng, nhìn qua giống thổ phỉ, nhưng ông chủ Chu làm người trượng nghĩa, buôn bán cũng rất thật thà, ở hoành huyện danh tiếng cực tốt, ông chủ Chu có ba đứa con trai, ba đứa con không chỉ có tướng mạo lớn lên giống hắn, làm nghề nguội tay nghề cũng học được tới bảy tám phần.
Tô Thế Vĩ cùng Diệp Quốc Kiện đi vào cửa xưởng rèn, xưởng rèn phía trước là cái hơn ba mươi bình tiểu điếm*, trên tường treo một ít dao phay cùng lưỡi hái, trên mặt đất chất một ít nông cụ, lúc này trong tiệm không có khách nhân, lò rèn đều ở hậu viện. Người trông cửa hàng cũng là ông chủ Chu, nhìn thấy Tô Thế Vĩ cùng Diệp Quốc Kiện đến liền đi lên tiếp đón: "Khách quan, người cần gì?"
*cíu tuii, bí chổ này dữ dằn luôn, dịch tới chổ này khó quá hết hứng dịch tận mấy lần luôn á huhu
Tô Thế Vĩ: "Chúng ta muốn làm một số nông cụ giống nhau, bản vẽ chúng ta cũng đã mang đến, phần bản vẽ này cũng nhờ ông chủ bảo mật giúp."
Ông chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-ruong-hang-ngay/2211967/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.