"Tử Bảo con nói như vậy, ba liền yên tâm hơn!” Sắc mặt Tô Quốc Cường dịu đi, quay qua nói với Tô Lệ Nhã: “Lệ Nhã, sao không nhanh cảm ơn chị."
Bởi vì Tô Tử Bảo, cho nên Bùi gia mới đứng về phía Tô gia. Có lẽ hai nhà Tô Liễu có thể đấu một trận, hơn nữa Bùi gia cũng không thể đùa nổi, chọn một hai cái đều không có chuyện gì.
Tô Lệ Nhã hận đến ngứa răng, mình bị cô ta hại thành như vậy rồi mà ông ấy còn bảo mình cảm ơn cô ta? Nhưng mà cô cũng biết ông ấy mới là chỗ dựa của bọn họ, không tình nguyện nói với Tô Tử Bảo: “Cảm ơn chị cả."
Bên môi Tô Tử Bảo hơi nhếch lên một độ cong, liếc nhìn Tô Lệ Nhã, hoàn toàn không muốn đáp lời.
Cô ta muốn gọi cô là chị gái, cô cũng không muốn thừa nhận đứa em gái như vậy.
Tô Lệ Nhã đều nhanh nghẹn chết, bây giờ cô bị cưỡng hiếp, đều là Tô Tử Bảo làm hại, kết quả lại phải cảm ơn cô ta, vậy mà cảm ơn người ta đều giống như trước đây kiêu ngạo không nhận.
Không có ai bực bội hơn cô.
Tỏ thái độ, hơn nữa Tô Lệ Nhã muốn đối phó Đào Thi Tình thật chu đáo, Tô Tử Bảo cũng sẽ không nhúng ta, cùng Bùi Dực trở về.
Vừa trở lại biệt thự, Tô Tử Bảo liền đem bản thân ném vào sofa phòng khách, ngón tay cũng không muốn động. Tối hôm qua làm bài đến nửa đêm, tối nay lại mở cuộc họp, mở xong lại trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-quy-the-su-sung-ai-cua-de-thieu/3104398/chuong-90-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.