"Nói gì đi! Cậu trả lời đi!" Xung quanh không ít người hô lên.
Nhưng mà Lô Thanh Vân mặt mày xanh mét, không nói được lời nào.
"Thứ cậu tự viết, sao lại không trả lời được." Có người nói ra nghi ngờ.
Lê Hàn ngồi bên kia cười nhạt, "Bởi vì bài luận văn này, vốn dĩ không phải là của cậu ta, đương nhiên là cậu ta không trả lời được".
Cô không chọn học Ngụy Kiến Hưng, nhưng mà lần trước cô biết được vị giáo sự này có nghiên cứu rất kỹ về meco từ Tô Tử Bảo, cho nên mới cố ý tới dự thính, cũng là tới để nghiên cứu cùng giáo sư một chút.
Luận văn của Tô Tử Bảo, Lê Hàn trước kia cũng xem qua, không nghĩ tới lại bị Lô Thanh Vân ăn cắp.
Ngụy Kiến Hưng không dám tin, "Đây không phải là do em viết? Vậy tại sao em lại viết tên em lên?"
"Rốt cuộc là có phải do em viết không, hay là chép ở trên mạng? Trời ạ, không thể nào, sinh viên xuất sắc lại chép luận văn ở trên mạng".
Mọi người tràn đầy khinh bỉ.
Ngược lại Trần Viên - người thích cậu ta lại phản bác, "Không thể nào, bạn Lô sẽ không thể đi chép như vậy được, chắc chắn là do bạn ấy viết."
"Nếu thật sự là do em viết, vậy em nói lý do đi."
"Đúng vậy, vẫn còn những loại người như vậy, chép xong bị phát hiện còn thừa chết không chịu nhận, thật không biết xấu hổ."
Mọi người mắng xối xả, Lô Thanh Vân bị chửi đến mức mặt đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-quy-the-su-sung-ai-cua-de-thieu/3104355/chuong-81-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.