Tô Tử Bảo quắt miệng, "Em đâu có ngốc vậy chứ, sao có thể lạc đường ở đây được chứ?"
"Lần trước em đến còn suýt nữa thì lạc đường còn gì?" Bùi Dực vẻ mặt bình tĩnh hỏi lại.
Tô Tử Bảo yên lặng cúi đầu. Đúng vậy, lần đầu tiên cô tới, thật đúng là thiếu chút nữa thì lạc đường, ai bảo nhà họ lớn vậy chứ.
"Này, Bùi Dực, em nói với anh cái này." Tô Tử Bảo suy nghĩ một chút liền tới gần bên tai Bùi Dực, hạ giọng nói, "Bùi Dĩnh Vũ thích Hạ Thừa Diệp. Chúng ta cũng biết Hạ Thừa Diệp không phải là người tốt đẹp gì, em vừa nhắc nhở cô ấy, kết quả còn bị cô ấy đuổi ra ngoài."
Ánh mắt Bùi Dực trở nên lạnh lùng, bên môi nhếch lên một nụ cười như có như không, "Vợ, anh còn tưởng rằng em sẽ vui vẻ mà đứng ngoài cuộc chứ, vậy mà em còn tham gia vào làm gì?"
"Thế nhưng mà cô ấy là em gái của anh." Tô Tử Bảo nhịn không được nói. Nếu không phải là vì Bùi Dực, cô còn lâu mới để ý đến Bùi Dĩnh Vũ.
Bùi Dực ngữ khí bình thản, "Bùi Kỳ Thành còn là anh hai của anh."
À đúng rồi, Bùi Kỳ Thành là anh hai ruột của anh ấy, không giống như Hạ Thừa Diệp đối đầu với truyền thông Đế Tước, không giống như Tô Chấn Triết tranh giành 100 triệu kia của bọn họ, Bạch Lan Chi còn là mẹ ruột của anh, không giống như trong mắt chỉ có Bùi Kỳ Thành, há miệng ngậm miệng đều làm thấp đi Bùi Dực mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-quy-the-su-sung-ai-cua-de-thieu/3104297/chuong-70-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.