Hôm sau, sáng sớm, Tô Tử Bảo cùng Bùi Dực ăn mặc chỉnh tề, Bùi Tiểu Xuyên chờ ở bên ngoài biệt thự, trên xe đã chuẩn bị đủ quà cáp để đem về.
Mỗi cuối tháng, Bùi gia đều sẽ họp gia đình một lần như vậy, Bùi gia ngoại trừ người ở trong quân đội làm nhiệm vụ, còn lại đều dự họp. Đương nhiên, bác hai của Bùi gia không tính.
Nhà của Bùi gia là một khu trang viên cổ kính, có niên đại trăm năm, được tu sửa thường xuyên, thoạt nhìn còn cao cấp hơn cả những khu nhà ở của các người nổi tiếng.
Đi đến cổng lớn của Bùi gia liền có một cảm giác căn nhà này có bề dày lịch sử, Bùi gia còn bắt đầu từ sớm hơn cả Tô gia, nghe nói trước đây là nhà quân tướng, nghe nói trước đây thời lập quốc cũng là những tướng quân đứng đầu, sau khi quốc gia có lời kêu gọi hưởng ứng cải cách mở cửa thì Bùi gia là nhà bắt đầu kinh doanh buôn bán sớm nhất, thừa cơ biến thành tập đoàn Bùi thị đứng đầu Hải Thành.
Lão gia tử Bùi Nghiêm là quân nhân, nghiêm khắc mà bảo thủ, nhưng mà Tô Tử Bảo lần trước gặp qua một lần, cảm giác Bùi gia gia cũng rất hiền lành, ngược lại bố mẹ chồng lại rất hời hợt đối với cô và Bùi Dực. Còn gặp một đống người thân của Bùi Dực, các thể loại thân thích thật đúng là không ít, nếu không phải Tô Tử Bảo cố gắng, thì quả thực là không nhớ nổi.
Tô Tử Bảo cùng Bùi Dực vừa mới xuống xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-quy-the-su-sung-ai-cua-de-thieu/3104268/chuong-66-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.