Nghĩ kĩ ra thì bọn họ vốn là vợ chồng, hình như, cũng không có gì không đúng.
"Đây chính là Tam Thiếu phu nhân sao, tôi nghe Thi Thi nhắc đến cô mãi, chào cô, tôi là Bùi Hàn Văn." Bùi Hàn Văn ngồi ở đối diện thân mật nói. Bởi vì cả nhà bác hai đều bị đuổi ra ngoài, cho nên trước mặt bọn họ anh chưa bao giờ tự cho mình là một người anh họ.
Bùi Hàn Văn trông rất thanh tú, có loại phong độ của người trí thức, đeo một bộ mắt kiếng gọng vàng, giày Tây, nhìn qua chính là một thương nhân. Nhưng cũng không giống như là thương nhân, ngược lại lại cảm thấy giống như một người khiêm tốn hơn.
Bùi Hàn Văn là anh ruột của Bùi Thi Thi, cũng là anh họ của Bùi Dực, tổng giám đốc công ty hữu hạn văn hóa Thời Quang.
Tô Tử Bảo hướng về phía anh cười cười, "Chào anh họ."
Nhìn ra quan hệ của Bùi Dực cùng Bùi Hàn Văn không tệ. Ngược lại thật kỳ lạ, Bác hai của Bùi gia, bình thường đều ở Dương Thành, không liên lạc gì với chủ nhà Hải Thành, không nghĩ tới quan hệ của Bùi Dực và nhà bọn họ đều rất tốt.
Việc hợp tác bàn bạc vô cùng thuận lợi, lúc thương lượng, chia lợi nhuận, Tô Tử Bảo chưa bao giờ để cho đối tác phải chịu thiệt, đương nhiên, cũng sẽ không để bản thân phải chịu thiệt.
Hơn nữa Bùi Hàn Văn còn là anh họ của Bùi Dực, vì vậy cho nên cũng không có sơ suất gì.
Tóm lại hiện tại chính là bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-quy-the-su-sung-ai-cua-de-thieu/3104259/chuong-64-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.