"Bùi Dực, Hàn Ly nhờ em hẹn gặp chị em giúp anh ấy, em biết ngay là bọn họ tình cũ không rủ cũng tới mà." Tô Lệ Nhã không ngừng nói xấu Tô Tử Bảo, "Bùi Dực, lúc anh không nhìn thấy, còn không bọn họ thế nào nữa? Em thật sự cảm thấy không đáng cho anh, Bùi Dực."
Tô Lệ Nhã vừa nói vừa tách hạt, Bùi Dực cũng không tiếp lời, chỉ là yên tĩnh ngồi ở một bên. Tô Lệ Nhã càng nói càng nghiện, dường như đã đem Tô Tử Bảo quở trách đến thương tích đầy mình.
Chỉ chốc lát sau, đã tách được một đĩa hạt. Chị em Tô Tử Bảo vừa dắt tay nhau đi ra, Tô Lệ Nhã thấy vậy vội vàng im miệng.
Bùi Dực vốn đang ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn qua Tô Tử Bảo lập tức đứng lên, cầm một đĩa đầy hạt óc chó đưa đến trước mặt Tô Tử Bảo, vui vẻ quấn quít, "Hạt óc chó mà em thích ăn."
"Ai? Là anh tách sao?" Tô Tử Bảo nghi hoặc cầm lên nếm thử một miếng.
Trong nháy mắt sắc mặt của Tô Lệ Nhã liền trở nên cực kỳ khó coi, thì ra óc chó mà Bùi Dực nói, là để cho Tô Tử Bảo.
Móng tay của cô vì tách hạt mà gãy mất một cái, kết quả lại thành tách vỏ cho tiện nhân kia! Bùi Dực không tin lời cô nói sao? Tại sao lại không có chút hiềm khích nào đối với Tô Tử Bảo.
Tối muộn, chờ đến sau khi anh em Tô Chấn Triết đi rồi, Tô Tử Bảo mới tìm bố để nói về chuyện của công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-quy-the-su-sung-ai-cua-de-thieu/3104153/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.