Nhưng mà Tô Tử Bảo lại không cự tuyệt, ngược lại lại hướng về phía cô ta cười nói, "Được thôi."
Cô cố ý chọc giận Diêu Liên Y, chính là để chờ thời khắc này.
Trên cái thế giới này, thật sự là không có ai có thể quen thuộc với 《theway 》hơn mình.
Tống Anh Kiệt trợn mắt há hốc mồm, "Bùi Thiếu, Tô Tử Bảo bị làm sao vậy, chẳng lẽ cô ấy không biết được độ khó của bài này sao? Tôi biết là cô ấy có biết một chút Piano, đánh một vài bài nhạc đệm thì còn được, bây giờ còn đòi đánh 《theway 》? Cái này đúng thật là quá khó rồi. Trừ phi là người chơi piano chuyên nghiệp thì may ra còn được."
Mọi người xôn xao, nhao nhao thì thầm rỉ tai nhau. Đều cảm thấy Tô Tử Bảo không biết trời cao đất rộng.
Bùi Thi Thi nhẹ nhàng nói ra, "Chị dâu, bài hát này rất khó, nhạc phổ còn có đến mười mấy trang. Cái này..."
Tô Tử Bảo hướng về phía cô nhẹ nhàng lắc đầu, "Không sao, em xuống trước đi."
"Không nghĩ tới Tô tiểu thư có thể thật sự đánh được đàn, nhanh lên, mau đưa nhạc phổ đến cho Tô tiểu thư." Diêu Liên Y trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, ngoài miệng là thúc giục, nhưng lại đem chuyện này "Làm thành thật" rồi.
Tô Tử Bảo cự tuyệt nói, "Không cần đâu, cứ như vậy bắt đầu đi."
Ca khúc mà cô viết ra, cô làm sao có thể không nhớ được chứ.
"Tô tiểu thư là đang nói đùa sao? Cô có thể nhớ được nhạc phổ của 《theway 》 ? A đúng rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-quy-the-su-sung-ai-cua-de-thieu/3104138/chuong-36-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.