Mặc Linh chạy qua vài con phố, xác định Tư Minh đã không đuổi theo nữa, cô dừng lại thở gấp
Ở trong góc tối, Trịnh Ân ngồi trong một chiếc xe cũ, không rõ kiểu dáng, ánh mắt theo dõi người phụ nữ trước mặt. Cô ta nhất quyết phải trừ bỏ vật ngáng đường này, như vậy sau này cô ta có thể danh chính ngôn thuận trở thành vợ của Tư Minh, làm bà chủ của tập đoàn Mặc thị bây giờ, như vậy không phải rất tốt sao.
Trịnh Ân ra hiệu cho người đang ngồi trước mặt, trên mặt nở nụ cười nham hiểm.
Từ trong góc, chiếc xe dùng tốc độ nhanh nhất đâm tới Mặc Linh. Cô còn không kịp phản ứng lại, chỉ nghe ‘rầm’ một tiếng, thân thể Mặc Linh như cánh hoa mỏng manh rơi xuống đất. Máu từ bụng và đầu của cô chảy ra ồ ạt không thể kiểm soát. Mặc Linh chỉ cẩm thấy toàn thân như bị nghiền nát. Lúc này cô nhìn thấy bóng người đang chậm rãi đi đến trước mặt cô.
“Không ngờ cô cũng có ngày này đó bạn thân của tôi. Thật đáng thương mà.” Trịnh Ân nở nụ cười vui sướng nhìn Mặc Linh nằm trong vũng máu.
Đáp lại cô ta chỉ là cái nhìn khinh thường của Mặc Linh.
“Không đáp lại..ha…cô tốt nhất là nên chết đi. Những ai ngáng đường tôi đều không thể sống” Trịnh Ân trở nên điên cuồng nói.
“Trịnh Ân, cô đang làm cái gì? Tiểu Linh, em không sao chứ..Mau gọi xe cấp cứu..” Tư Minh lúc này đuổi đến nơi, thấy hiện trường loang lổ máu liền kéo Trịnh Ân vội nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-lai-cuoc-doi/2405015/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.