Diệp Nhĩ không biết nên diễn tả mọi thứ trước mắt thế nào? 
Đẫm máu? Tàn bạo? Địa ngục trần gian? 
Không, có lẽ, đều không chính xác. 
Giống như một lò giết mổ lớn, không, nó cao cấp hơn lò giết mổ, mặt đất được lát bằng kính trong suốt, trong suốt không có màu máu, và thậm chí không ngửi thấy mùi tanh của máu, nó sạch sẽ như một phòng thí nghiệm của các nhà khoa học. 
Nhưng, tất cả những thứ bẩn thỉu và xấu xa đều bị chôn vùi trong lòng đất! 
Khoảng khắc bước chân vào nhà tù, đã giẫm lên sàn kính nhẵn bóng, cúi đầu nhìn xuống mới thấy, dưới chân là một đống xương cốt! 
Trong lòng của Diệp Nhĩ, lần đầu tiên run rẩy dữ dội như vậy. 
Toàn bộ bên trong núi trống rỗng, dưới sự nâng đỡ của vô số thanh thép đã ổn định toàn bộ ngọn núi để có thể đứng thẳng. Và bên trong trống rỗng này, nhà tù được xây dựng trên không, và một tầng nhiệt đặc biệt được xây dựng bên dưới nhà tủ để ngăn cách một hố chôn xác khổng lồ! 
Bên trong hố, được chia thành ba tầng, tầng dưới cùng là lớp xương cốt, tầng giữa là thịt thối rữa và tầng trên cùng là máu! 
Diệp Nhĩ vội vàng ngẩng đầu lên, không dám nhìn lại thêm lần nữa, hai bên thái dương đột nhiên đau nhức, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, trong mắt trắng xóa, màu trắng của chiếc áo khoác, khăn trắng, thiết bị màu trắng, trắng đến mức chói lóa, phải run lên! 
Sạch sẽ, còn sạch sẽ hơn cả phòng phẫu thuật! 
Trắng, đó gần như đã trở thành màu duy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-anh-hau-mang-thai-cua-gioi-giai-tri/1146504/quyen-2-chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.