Bầu không khí đột nhiên đông lạnh và nhiệt độ giảm xuống mức đóng băng. 
Dạ Cô Tinh thận trọng nhìn chằm chằm vào biểu hiện của An Tuyển Hoàng, phát hiện ra rằng sắc mặt vốn đã lạnh lùng của anh đã chuyển sang tối đen. 
Đang định mở miệng nói, lại bị những hành động tiếp theo của An Tuyển Hoàng làm cho á khẩu—— 
Cổ tay bị siết chặt, đôi môi ấm áp của anh theo sau, Dạ Cô Tinh sửng sốt, sau đó vô thức lùi ra xa, nhưng lại bị bàn tay to khác của anh giữ lấy gáy, thoáng thấy khuôn mặt giận dữ của Dạ Huy Nguyệt, một tiếng thở dài khẽ thốt ra, cô đưa tay khoác lên bờ vai rộng của anh và khẽ hôn lại. 
Nụ hôn này, rất ngắn ngủi, nhưng đối với Dạ Huy Nguyệt, nó lại dài như một mùa thu, sự giận dữ, ghen tuông và oán hận của cậu đều như lá rụng rơi xuống và tan thành cát bụi. 
Cho đến giờ phút này, cậu như vừa mới tỉnh giấc. 
Tình yêu và nỗi ám ảnh, là sự quyến luyến của cậu em trai đối với chị gái, niềm khao khát của bé trai dành cho bé gái, như một giấc mơ thuần khiết, được bọc trong những quả bong bóng bảy màu sắc, chúng bay ngày càng cao, cho đến một ngày, bong bóng vỡ tung, mới giật mình thức giấc, cô gái đã đứng bên cạnh một người đàn ông khác mỉm cười nhẹ nhàng, trong khi chàng trai vẫn còn là một cậu bé. 
Trái tim của chàng trai vốn nhạy cảm và mong manh, từng bước, từng động thái đều thận trọng. 
Đau lòng không? 
Hẳn là có đau lòng… 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-anh-hau-mang-thai-cua-gioi-giai-tri/1146496/quyen-2-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.