Khuôn mặt Bùi Ứng Long không hề có cảm xúc, trong mắt không có nửa phần gợn sóng: “Lời của xã trưởng quá cao thâm, tôi nghe không hiểu.” 
“Không hiểu, hay là trốn tránh, tự anh rõ ràng trong lòng. Dù mọi chuyện đã qua gần hai mươi năm, Tam Long hội ngày xưa cực thịnh một thời, bây giờ mai danh ẩn tích trong giới vũ khí, nhưng chỉ cần muốn điều tra, không tới mức không lần ra được manh mối nào.” 
Bùi Ứng Long bộ dạng phục tùng rũ mắt, không đáp lại. 
Trước khi sống lại, Diệp Tử đã nghiên cứu qua con người Bùi Ứng Long, thậm chí nhân lúc đóng phim, đích thân sang Việt Nam, tìm kiếm người của Tam Long hội, nắm được toàn bộ quá trình bang hội bị tiêu diệt. 
Còn vì sao lại cảm thấy có tình cảm đối với bang phái này, thậm chí không tiếc tốn thời gian và tinh lực khổ sở điều tra, còn phải nói tới khi đó cô rất yêu thích một khẩu súng, chính là do Tam Long hội sẳn xuất, tuyệt đối là chính bản. 
Uy lực kia, một phát súng đủ để bắn nát đầu hai người, phong cách tàn bạo lóa mắt làm sao! Sau đó, lấy thân phận nhân viên tình báo quân sự của Trung Quốc lúc thi hành nhiệm vụ, cây súng cô thích nhất bị đối phương đánh rơi xuống nước, mà cổ tay cô cũng bị thương. 
Tuy rằng cô lại đã dùng thử rất nhiều loại súng, thế nhưng cũng không có khẩu nào dùng thuận tay bằng cây súng ấy, cho nên cô mới chú ý đến Tam Long hội, nhìn xem tổ chức vũ khí đã bị tiêu diệt từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-anh-hau-mang-thai-cua-gioi-giai-tri/1146482/quyen-2-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.